jiè wāi
jiè sù
jiè huò
jiè dài
jiè huǒ
jiè dāo
jiè qīn
jiè zhòng
jiè yùn
jiè quàn
jiè duì
jiè zī
jiè dài
jiè tí
jiè xiào
jiè biàn
jiè fāng
jiè xián
jiè yǔ
jiè jìng
jiè lìn
jiè duì
jiè jiāo
jiè yǔ
jiè tīng
jiè lìng
jiè shāng
jiè huàn
jiè gù
jiè qín
jiè qǔ
jiè yòng
jiè yào
jiè zhǐ
jiè yīn
jiè xùn
jiè yuē
jiè guān
jiè guò
jiè chū
jiè yì
jiè fǎng
jiè shì
jiè chūn
jiè tà
jiè shì
jiè cí
jiè dú
jiè diào
jiè shǐ
jiè míng
jiè zhī
jiè jìng
jiè shū
jiè nǐ
jiè yī
jiè yù
jiè rú
jiè zhù
jiè yán
jiè gōng
jiè zhàng
jiè mìng
jiè zhài
jiè tiáo
jiè yì
jiè jiàn
jiè zhēng
jiè guāng
jiè rùn
jiè tè
jiè kǒu
jiè yǐ
jiè duō
jiè dān
jiè liú
jiè wèi
jiè zhù
jiè jù
jiè yù
jiè qì
jiè qián
jiè shòu
jiè chóu
jiè zì
jiè zǐ
jiè huī
jiè yuè
jiè zhù
jiè pìn
jiè kòu
jiè bǔ
jiè qiǎo
jiè dìng
jiè lù
jiè kuǎn
jiè jiù
jiè zhuāng
jiè qiàn
jiè jiè
jiè cí
jiè dào
jiè jī
jiè suǒ
jiè fēi
jiè piào
jiè jí
jiè ruò
jiè wàn
jiè jiàn
jiè zhù
jiè zhí
jiè wèn
jiè lì
jiè jìng
jiè bàn
jiè tāi
jiè yǔ
jiè duān
jiè chǒng
qì jiàn
bá jiàn
wǔ jiàn
shuǐ jiàn
dàn jiàn
wú jiàn
gōng jiàn
bān jiàn
kòu jiàn
dùn jiàn
lù jiàn
tí jiàn
xǔ jiàn
cì jiàn
lóng jiàn
àn jiàn
gē jiàn
shì jiàn
shì jiàn
jī jiàn
tí jiàn
xiàng jiàn
bǎo jiàn
jiǎng jiàn
xīng jiàn
sān jiàn
tiào jiàn
huì jiàn
shuō jiàn
líng jiàn
mài jiàn
fú jiàn
huì jiàn
zhòng jiàn
mái jiàn
gǔ jiàn
yú jiàn
shū jiàn
shí jiàn
huā jiàn
shǒu jiàn
xióng jiàn
xué jiàn
fú jiàn
fēng jiàn
jiǎo jiàn
wén jiàn
xuán jiàn
lùn jiàn
zhàng jiàn
làng jiàn
xiá jiàn
pú jiàn
zhì jiàn
jué jiàn
qiāng jiàn
dài jiàn
mù jiàn
zhé jiàn
guà jiàn
shén jiàn
hàn jiàn
sǒng jiàn
àn jiàn
jù jiàn
kuǎi jiàn
cì jiàn
pèi jiàn
qǐng jiàn
jīn jiàn
bié jiàn
yù jiàn
shān jiàn
chǐ jiàn
lì jiàn
ōu jiàn
píng jiàn
tán jiàn
hēi jiàn
kūn jiàn
yōng jiàn
gù jiàn
duǎn jiàn
fǔ jiàn
qīng jiàn
fēng jiàn
yí jiàn
chǔ jiàn
tuō jiàn
gū jiàn
míng jiàn
jiě jiàn
cí jiàn
zhù jiàn
sī jiàn
fù jiàn
qín jiàn
wán jiàn
bān jiàn
chěng jiàn
fēng jiàn
jiè jiàn
jiàn jiàn
xǐ jiàn
cháng jiàn
qīng jiàn
shuāng jiàn
guān jiàn
è jiàn
dāo jiàn
qí jiàn
zhàng jiàn
《汉书•朱云传》载云谓成帝曰:“臣愿赐尚方斩马剑,断佞臣一人以厉其余。”佞臣指帝师安昌侯·张禹。后因以“借剑”指廷臣犯颜直谏,请诛奸邪。
⒈ 佞臣指帝师安昌侯张禹。后因以“借剑”指廷臣犯颜直谏,请诛奸邪。
引《汉书·朱云传》载云谓成帝曰:“臣愿赐尚方斩马剑,断佞臣一人以厉其餘。”
《明史·王汝训传》:“直犯乘舆,屡荷优容。稍涉当涂,旋遭摈斥。言官不难於批鳞,而难於借剑,此何为也?”
借jiè(1)(动)暂时使用别人的物品或金钱;借进:向图书馆~书|跟人~钱。(2)(动)把物品或金钱暂时供给别人使用;借出:~书给他|~钱给人。借jiè(1)(动)假托:~故|~端。(2)(动)凭借:~手(假手)。
剑读音:jiàn剑jiàn(名)古代兵器;青铜或铁制成;长条形;一端尖;两边有刃;可以佩带。