téng cí
téng bá
téng jiàng
téng diào
téng hū
téng xiān
téng chuō
téng jiǎn
téng qū
téng xiáng
téng zòng
téng huáng
téng gū
téng shū
téng lóng
téng fèn
téng chí
téng hái
téng bō
téng qǐ
téng gé
téng jū
téng líng
téng dàng
téng dì
téng qīng
téng gào
téng bǎng
téng luò
téng zhí
téng pū
téng míng
téng shì
téng chuō
téng chū
téng hǎi
téng yǒng
téng jià
téng fēi
téng lì
téng è
téng xiāo
téng zhì
téng qiān
téng jì
téng xiū
téng jiàn
téng fān
téng jí
téng hēi
téng chái
téng yí
téng xuān
téng zhù
téng yīng
téng yuán
téng dié
téng bāo
téng bàng
téng zòu
téng báo
téng bēn
téng tū
téng hé
téng chuō
téng tà
téng shēng
téng jiǎo
téng yún
téng xiāng
téng hǔ
téng xiān
téng bù
téng huān
téng cù
téng yuè
téng xiǎn
téng yǒng
tēng tēng
téng yuán
téng guì
téng tiào
téng chōng
téng dié
téng tà
téng juě
téng yì
téng qiān
téng wén
téng de
téng fáng
téng shuǐ
téng cù
téng xiān
téng chāo
téng shān
téng niè
téng mào
téng mǎ
téng fèi
téng jīng
téng yáng
téng yí
téng wù
téng còu
téng dá
téng dǎo
téng jīng
téng jiāo
téng shé
téng jiá
téng kuà
téng biàn
téng kǒu
téng nuó
téng jié
téng yù
téng bō
téng xiāng
téng róu
téng guāng
téng shàng
téng shǎn
téng kōng
téng jù
téng jī
téng yě
téng jiàn
téng líng
móu huān
yíng huān
zàn huān
xié huān
tān huān
liú huān
yán huān
lú huān
xiāng huān
yāo huān
bēi huān
xīn huān
jiǎo huān
kuáng huān
xǐ huan
jiù huān
guǎ huān
hān huān
jié huān
lè huān
huó huān
yú huān
qiú huān
sā huān
gǔ huān
zhuì huān
tǎo huān
yòu huān
xīn huān
jìn huān
zào huān
qīng huān
fàng huān
nì huān
lián huān
téng huān
shī huān
tōng huān
zhuī huān
tóng huān
qīng huān
gē huān
chéng huān
qiáng huān
wéi huān
suǒ huān
mǎi huān
gē huān
yōu huān
jiāo huān
xián huān
shì huān
gù huān
hé huān
shěn huān
qià huān
xīn huān
jí huān
chéng huān
xún huān
lián huān
jiǎng huān
gē huān
yú huān
tōu huān
gāo huān
⒈ 亦作“腾懽”。欢喜得手舞足蹈。极言欢欣。
引元揭傒斯《天寿节监修国史府贺表》:“乾坤荐祉,朝野腾欢。”
明田艺蘅《留青日札·假师姑》:“开运河而百姓腾懽,擒妖僧而一方称快。”
郭沫若《蜩螗集·<在莫斯科过五一节>一》:“人涛滚滚声琅琅,五一腾欢众若狂。”
欢喜雀跃的样子。如:「抗战胜利后朝野一心,举国腾欢。」也作「欢腾」。
腾téng(1)(动)奔驰或跳跃:~空|~起。(2)(动)升到空中:升~|飞~。(3)(动)使空:~开|~地方。(4)(动)用在某些动词后表示反复:折~|翻~。(5)(动)(Ténɡ)姓。
欢读音:huān欢huān(1)(形)快乐;高兴:~度|~呼|~庆。(2)(形)〈方〉起劲;活跃:撒~|雨下得~。