nìng āi
nìng zhī
nìng fó
nìng xìng
nìng shuō
nìng xiǎn
nìng shé
nìng mín
nìng shǐ
nìng dào
nìng sè
nìng chǎn
nìng xiào
nìng tuì
nìng qiǎo
nìng kǒu
nìng yù
nìng sòng
nìng lù
nìng mèi
nìng gěi
nìng rén
nìng yú
nìng biàn
nìng róu
nìng chén
nìng chǎn
nìng huá
nìng xié
nìng è
nìng huò
nìng yán
nìng huì
nìng duì
jiù shǐ
quē shǐ
yòu shǐ
zhàng shǐ
méi shǐ
dài shǐ
wū shǐ
yuàn shǐ
hàn shǐ
sī shǐ
fén shǐ
xiān shǐ
zhù shǐ
jì shǐ
lǘ shǐ
wén shǐ
chéng shǐ
nìng shǐ
mǎ shǐ
jiǎng shǐ
qīng shǐ
bàng shǐ
guó shǐ
dān shǐ
lì shǐ
tú shǐ
bà shǐ
wū shǐ
sī shǐ
shí shǐ
rú shǐ
jìng shǐ
guān shǐ
qián shǐ
yù shǐ
dà shǐ
lín shǐ
huà shǐ
jiān shǐ
dǐ shǐ
wěi shǐ
fǔ shǐ
yù shǐ
wèi shǐ
yàn shǐ
zì shǐ
sào shǐ
zēng shǐ
bìng shǐ
shī shǐ
zuǒ shǐ
lìng shǐ
tài shǐ
dūn shǐ
wū shǐ
wěi shǐ
bān shǐ
fèng shǐ
nǚ shǐ
shì shǐ
máng shǐ
cāng shǐ
dǎng shǐ
jūn shǐ
cūn shǐ
ān shǐ
liáng shǐ
yě shǐ
zhǎng shǐ
bèi shǐ
gǔ shǐ
mín shǐ
nán shǐ
shī shǐ
yì shǐ
cí shǐ
cóng shǐ
sān shǐ
qiān shǐ
chūn shǐ
xiāo shǐ
sì shǐ
bié shǐ
zhí shǐ
lì shǐ
mén shǐ
yǎn shǐ
gǔ shǐ
zhèng shǐ
yì shǐ
jìn shǐ
lián shǐ
hòu shǐ
xiǎo shǐ
nèi shǐ
zhòng shǐ
fàn shǐ
bài shǐ
chǒu shǐ
shì shǐ
huì shǐ
xìn shǐ
shū shǐ
èr shǐ
mì shǐ
zú shǐ
tóng shǐ
diǎn shǐ
wài shǐ
lǔ shǐ
fǔ shǐ
cì shǐ
jiǔ shǐ
jiā shǐ
pān shǐ
jì shǐ
指有所袒(好工具.)护多作谀辞的历史记载。
⒈ 指有所袒护多作谀辞的历史记载。 《宋史·陆佃传》:“以修撰《神宗实録》,徙礼部。数与史官范祖禹、黄庭坚争辩,大要多是安石,为之晦隐。
引庭坚曰:‘如公言,盖佞史也。’”
用以讥讽史书或史家的纪事带有太多阿谀的文词。
佞nìng(1)(形)能说会道;惯于用花言巧语谄媚人:~臣|~人。(2)(形)有才智:不~。
史读音:shǐ史shǐ(1)(名)历史:~学。(2)(名)古代掌管记载史事的官。(3)姓。