xián jí
xián chēng
xián zūn
xián shì
xián jié
xián shū
xián zhì
xián láo
xián jiē
xián fū
xián yàn
xián měi
xián wǔ
xián dá
xián lìng
xián péng
xián dōng
xián cāo
xián mù
xián mén
xián guān
xián máo
xián bǐ
xián xiàng
xián zǎi
xián néng
xián cái
xián qīng
xián cái
xián wáng
xián yì
xián mán
xián cóng
xián lì
xián zhě
xián huì
xián qīn
xián yuàn
xián kuā
xián kuài
xián chuán
xián dù
xián bèi
xián míng
xián jùn
xián shèng
xián shū
xián xīng
xián mín
xián kē
xián ǒu
xián jié
xián jùn
xián gōng
xián shí
xián qì
xián hòu
xián jùn
xián rén
xián liáng
xián cí
xián liáo
xián kǔn
xián zuǒ
xián hé
xián yùn
xián huò
xián wēn
xián zǐ
xián lù
xián shǒu
xián shǒu
xián líng
xián bó
xián yì
xián mèi
xián fǔ
xián jūn
xián chén
xián jiāng
xián yǒng
xián yùn
xián shàn
xián gē
xián shì
xián qī
xián zhòng
xián zhé
xián zhòng
xián dé
xián kě
xián huì
xián shèng
xián guī
xián pì
xián dì
xián liàng
xián fān
xián míng
xián fàn
xián hǎo
xián huì
xián xiào
xián háo
xián dòu
xián láng
xián píng
xián hòu
cūn háo
shī háo
bái háo
xián háo
jù háo
cū háo
kuā háo
shì háo
tǔ háo
quán háo
qiú háo
zuì háo
yīng háo
biān háo
guì háo
qiū háo
bīn háo
gāng háo
kuáng háo
jiān háo
shǐ háo
zhǒng háo
zì háo
sù háo
jùn háo
yī háo
jùn háo
rú háo
jīn háo
lí háo
xiān háo
shē háo
fēng háo
jiǔ háo
fù háo
qiáng háo
míng háo
xióng háo
qún háo
cū háo
héng háo
bào háo
jiāo háo
dà háo
cū háo
láng háo
xiōng háo
rén háo
yì háo
zōng háo
róu háo
zhèn háo
zhì háo
wén háo
fēng háo
chù háo
mín háo
bīn háo
sā háo
qún háo
èr háo
bù háo
juān háo
qiú háo
⒈ 贤明豪迈。
引汉刘向《说苑·政理》:“文侯曰:‘子往矣,是无邑不有贤豪辩博者也。’”
宋苏轼《东坡志林·柳宗元敢为诞妄》:“其称温之弟恭亦贤豪絶人者。”
明许三阶《节侠记·开宗》:“公子贤豪,将军义侠。”
⒉ 贤士豪杰。
引《史记·刺客列传》:“荆軻虽游於酒人乎,然其为人沉深好书;其所游诸侯,尽与其贤豪长者相结。”
《新五代史·吴越世家·钱鏐》:“起乃为置酒,悉召贤豪为会,阴令术者徧视之,皆不足当。”
《明史·俞大猷传》:“大猷负奇节,以古贤豪自期。”
孙中山《檀香山兴中会成立宣言》:“用特集会众以兴中协贤豪而共济,抒此时艰,奠我中夏。”
贤xián(1)(形)有德行的;有才能的:~才|~臣|~人|~者。(2)(名)有德行的人;有才能的人:礼~下士。(3)(形)敬辞;用于平辈或晚辈:~弟|~侄。
豪读音:háo豪háo(1)(名)具有杰出才能的人:英~|文~。(2)(形)气魄大;直爽痛快;没有拘束的:~放|~爽|~迈|~言壮语|~雨(大雨)。(3)(形)强横:~强|~门|巧取~夺。