yī liú
yī mó
yī lì
yī xī
yī dài
yī tōng
yī xīn
yī cuì
yī liàn
yī cháng
yī hé
yī rán
yī hù
yī yuán
yī wēi
yī xìn
yī yuán
yī qī
yī chéng
yī guī
yī cì
yī fǎng
yī xī
yī jiù
yī shě
yī zhào
yī fù
yī xún
yī yǔn
yī fù
yī fěi
yī fù
yī jiǎ
yī fǎ
yī bì
yī fàng
yī nì
yī guī
yī fēng
yī lài
yī de
yī cún
yī shí
yī pí
yī kào
yī yī
yī chú
yī liàn
yī yǐn
yī píng
yī zhàng
yī rén
yī wéi
yī chán
yī lèi
yī lài
yī cóng
yī yǒng
yī tuō
yī fó
yī bàng
yī mǔ
yī cóng
yī jù
yī wéi
yī shùn
yī jiē
yī xī
yī huái
huà zhàng
cǎi zhàng
jiāo zhàng
fù zhàng
shèng zhàng
mà zhàng
juàn zhàng
gàn zhàng
nèi zhàng
píng zhàng
lóng zhàng
zāng zhàng
páo zhàng
yá zhàng
hé zhàng
jūn zhàng
hè zhàng
bài zhàng
mén zhàng
xíng zhàng
yí zhàng
bīng zhàng
qiú zhàng
líng zhàng
wú zhàng
wèi zhàng
huàn zhàng
sēn zhàng
yī zhàng
bào zhang
màn zhàng
sǐ zhàng
lā zhàng
mǎ zhàng
xì zhàng
chán zhàng
yǎng zhàng
bàn zhàng
jiàn zhàng
qì zhàng
pái zhàng
shū zhàng
gōng zhàng
chǎo zhàng
jū zhàng
bǐ zhàng
dèng zhàng
shì zhàng
huī zhàng
zhǐ zhàng
zǎo zhàng
liáng zhàng
quán zhàng
chí zhàng
chí zhàng
dǎ zhàng
bǎn zhàng
pài zhàng
yòu zhàng
shèng zhàng
zhì zhàng
gōng zhàng
jiǎ zhàng
qí zhàng
dān zhàng
duì zhàng
bǎo zhàng
jiē zhàng
chuàn zhàng
duì zhàng
jiǎo zhàng
è zhàng
yìng zhàng
yǐ zhàng
dāo zhàng
jìn zhàng
hàn zhàng
kǎi zhàng
suì zhàng
nào zhàng
dǎo zhàng
pì zhàng
mà zhàng
依仗yīzhàng
(1) 倚仗
例依仗权势英count on;rely on⒈ 亦作“依杖”。凭借;倚靠。
引《三国志·吴志·张昭顾雍等传论》:“顾雍依杖素业,而将之智局,故能究极荣位。”
《北史·崔宏传》:“垂承父祖之资,生便尊贵,同类归之,若夜蛾之赴火,少加依仗,便足立功。”
唐韩愈《与郑相公书》:“郑氏兄弟,最小者在东都,固如所示,不可依仗。”
元李行道《灰阑记》第一折:“母子每守孤孀,孩儿也你将个谁依仗。”
浩然《艳阳天》第五章:“焦二菊依仗着女人家少有的优越性,替丈夫站岗、放哨、找人、送信。”
倚靠。
依yī(1)(动)依靠:唇齿相~|相~为命。(2)(动)依从;同意:别人劝他;怎么也不~。(3)(介)依照;按照:~次前进|~葫芦画瓢。
仗读音:zhàng仗zhàng(1)本义:(动)执;拿着(兵器):(动)执;拿着(兵器)(2)(名)兵器的总称:仪~。(3)(动)凭借;倚仗:~势欺人。仗zhàng(动)指战争或战斗:打好春耕生产这一~。