shuāng é
shuāng gàn
shuāng lún
shuāng páo
shuāng chén
shuāng léng
shuāng pí
shuāng gàn
shuāng xiè
shuāng qiū
shuāng guì
shuāng zhǎo
shuāng yān
shuāng xī
shuāng jī
shuāng pí
shuāng cǎn
shuāng dié
shuāng qí
shuāng zī
shuāng lù
shuāng jié
shuāng xù
shuāng rèn
shuāng ruǐ
shuāng jiàng
shuāng cǎi
shuāng qìng
shuāng biāo
shuāng xuě
shuāng rán
shuāng jú
shuāng líng
shuāng qíng
shuāng shuǐ
shuāng hóng
shuāng guǎn
shuāng sè
shuāng rì
shuāng lì
shuāng liè
shuāng fēn
shuāng pò
shuāng lín
shuāng cóng
shuāng gāo
shuāng lán
shuāng gān
shuāng qíng
shuāng bìn
shuāng fēn
shuāng dòng
shuāng lù
shuāng gān
shuāng pā
shuāng zhá
shuāng ōu
shuāng fēng
shuāng fēng
shuāng yán
shuāng huī
shuāng shì
shuāng zhān
shuāng jì
shuāng jīng
shuāng fēng
shuāng bìn
shuāng cǎo
shuāng lí
shuāng jiǎn
shuāng páo
shuāng máo
shuāng mín
shuāng gài
shuāng huī
shuāng liàn
shuāng gǔ
shuāng fēng
shuāng dí
shuāng chóng
shuāng xiǎo
shuāng fēn
shuāng bān
shuāng pí
shuāng qún
shuāng dāo
shuāng tí
shuāng luó
shuāng yè
shuāng méi
shuāng biāo
shuāng lǚ
shuāng bǎi
shuāng gāo
shuāng hú
shuāng bái
shuāng liè
shuāng cāo
shuāng niè
shuāng lù
shuāng qīng
shuāng yá
shuāng duò
shuāng jiǎo
shuāng sī
shuāng hóng
shuāng máo
shuāng shè
shuāng ruì
shuāng dào
shuāng yún
shuāng jiē
shuāng jiān
shuāng jǐ
shuāng yuán
shuāng yún
shuāng míng
shuāng jiǎ
shuāng bāo
shuāng jiǎn
shuāng xiāo
shuāng guī
shuāng chǐ
shuāng qì
shuāng qì
shuāng chén
shuāng hú
shuāng kōng
shuāng qīn
shuāng tiān
shuāng pèi
shuāng jìng
shuāng tóng
shuāng jū
shuāng fā
shuāng dàn
shuāng hé
shuāng lì
shuāng hàn
shuāng xù
shuāng zhào
shuāng jú
shuāng biāo
shuāng gǎo
shuāng lín
shuāng qí
shuāng yě
shuāng fǎ
shuāng bāo
shuāng tiáo
shuāng lài
shuāng jīn
shuāng wǎn
shuāng hǎi
shuāng hè
shuāng líng
shuāng biāo
shuāng gē
shuāng lì
shuāng jiàn
shuāng nǚ
shuāng yīng
shuāng huá
shuāng fǔ
shuāng zhī
shuāng bēi
shuāng zhēn
shuāng hòu
shuāng hán
shuāng zhōng
shuāng áo
shuāng xìn
shuāng hài
shuāng gǔ
shuāng tuò
shuāng qī
shuāng niǎo
shuāng hào
shuāng cǎi
shuāng yuè
shuāng fēi
shuāng jiān
shuāng xíng
shuāng fēi
shuāng diǎn
shuāng biāo
shuāng hén
shuāng lì
shuāng fū
shuāng è
shuāng lòu
shuāng tí
shuāng tù
shuāng chán
shuāng zī
shuāng gēn
shuāng dài
shuāng xiān
shuāng dí
shuāng jiù
shuāng xiǎo
shuāng fēng
shuāng táng
shuāng kē
shuāng guǒ
shuāng huā
shuāng chā
shuāng jǐng
shuāng mù
shuāng diàn
shuāng è
shuāng cuì
shuāng duàn
shuāng gāo
shuāng diǎn
shuāng yǔn
shuāng guǎn
shuāng chuī
shuāng xiàn
pái gēn
chén gēn
qì gēn
èr gēn
míng gēn
sù gēn
zuò gēn
fāng gēn
gé gēn
huì gēn
lú gēn
yá gēn
pán gēn
shān gēn
lián gēn
dú gēn
nǎo gēn
dì gēn
kuài gēn
zhǎng gēn
tuō gēn
xià gēn
yí gēn
pán gēn
shān gēn
yán gēn
fú gēn
qíng gēn
táo gēn
dāi gēn
luàn gēn
ài gēn
bái gēn
jīn gēn
gāo gēn
zhān gēn
chú gēn
zī gēn
ěr gēn
shàng gēn
kū gēn
chéng gēn
qián gēn
yán gēn
zhú gēn
shàn gēn
yǎn gēn
nán gēn
pī gēn
lì gēn
quán gēn
dào gēn
máo gēn
fù gēn
cè gēn
zhēn gēn
bìn gēn
huài gēn
xuán gēn
piào gēn
bù gēn
wǔ gēn
zhuī gēn
qiáng gēn
zhǔ gēn
dào gēn
jiǎo gēn
kuài gēn
gū gēn
huò gēn
niè gēn
mái gēn
kǔ gēn
jīn gēn
chá gēn
dùn gēn
miè gēn
yù gēn
yè gēn
màn gēn
shén gēn
zhā gēn
shuāng gēn
shēng gēn
cè gēn
qiáng gēn
jié gēn
xū gēn
chén gēn
yǒu gēn
tóng gēn
chāng gēn
qióng gēn
liù gēn
líng gēn
běn gēn
shù gēn
fā gēn
chǐ gēn
yín gēn
zhù gēn
suān gēn
jiǎ gēn
dù gēn
nián gēn
cí gēn
lián gēn
bí gēn
pán gēn
zhuǎn gēn
lùn gēn
qǐ gēn
sào gēn
gǔ gēn
wú gēn
duàn gēn
liú gēn
sǎng gēn
mìng gēn
qiàn gēn
fǎn gēn
fú gēn
shū gēn
xún gēn
jì gēn
ān gēn
shí gēn
xìng gēn
cí gēn
yī gēn
jiē gēn
cún gēn
tǔ gēn
zhōng gēn
lěi gēn
chóng gēn
zǔ gēn
mù gēn
bìng gēn
shān gēn
lǎo gēn
zhì gēn
jué gēn
guī gēn
xīn gēn
wú gēn
⒈ 白色的草木根。亦指经冬不凋的树木的根或苖。
引南朝宋王僧达《和琅琊王依古》:“仲秋边风起,孤蓬卷霜根。”
唐杜甫《凭韦少府觅松树子》诗:“欲存老盖千年意,为觅霜根数寸栽。”
宋苏轼《王维吴道子画》诗:“门前两丛竹,雪节贯霜根。”
宋苏轼《次韵杨公济奉议梅花》之三:“而今纵老霜根在,得见刘郎又独来。”
⒉ 比喻白色须发。
引宋王安石《次韵答陈正叔》之一:“青衫憔悴北归来,髮有霜根面有埃。”
明袁宏道《嘲谢道人白须》诗之三:“奼水仙铅积许多,霜根欲茁可如何?”
霜shuāng(1)(名)本义:在气温降到摄氏零度以下时;水汽在地面物体上凝结成的白色冰晶。(2)(名)像霜的东西:盐~。(3)(名)比喻白色:~鬓。
根读音:gēn根gēn(1)(名)本义:(~儿)高等植物的营养器官;分直根和须根两大类。根能够把植物固定在土地上;吸收土壤里的水分和溶解在水中的养分;有的根还能贮藏养料。(2)(名)比喻子孙后代。(3)(名)方根的简称。(4)(名)代数方程的解。(5)(名)化学上指带电的基:氨~|硫酸~。(6)(名)(~儿)物体的下部或某部分和其他东西连着的地方:耳~|舌~|墙~|~基|~底。(7)(名)(~儿)事物的本原;人的出身底细:祸~|刨~问底|我们是老街坊;彼此都知~知底。(8)(副)根本地;彻底:~究|~治|~绝。(9)(名)依据;作为根本:~据|无~之谈。(10)(~儿)(量)用于细长的东西:两~筷子|一~无缝钢管。