jiā mó
jiā qián
jiá qún
jiā jǐn
jiā chán
jiá zhèn
jiā zá
jiá gū
jiá gǔ
jiā dān
jiā chéng
jiā yú
jiā àn
jiā dào
jiā xuān
jiā xiàng
jiá hé
jiā céng
jiā jié
jiā zhài
jiā xīn
jiā gān
jiā jiǎn
jiā chān
jiá dǎ
jiā fǔ
jiā dài
jiā jìng
jiá jìng
jiā yìng
jiá rào
jiā pī
jiā zhù
jiā xié
jiā bǎn
jiá bài
jiā wàn
jiā shí
jiá bì
jiá bái
jiā bàng
jiā nǎo
jiā gùn
jiā pí
jiā gōng
jiā yōng
jiā cè
jiā quān
jiā shū
jiā qiáng
jiā zi
jiā shì
jiā fèng
jiá xùn
jiá yī
jiā cáng
jiá bèi
jiá zhù
jiā chéng
jiā zhù
jiā chà
jiā jī
jiā dāng
jiā zhàng
jiā jiān
jiā chuāng
jiā lù
jiā mù
jiā xì
jiā chí
jiā zā
jiā kè
jiā chuāng
jiá bù
jiā piàn
jiā fā
jiā náng
jiā kuàng
jiā yāo
jiá ǎo
jiā dài
jiā duàn
jiā shēng
jiá jiè
jiā yú
jiā rì
jiā shān
jiā gōng
jiā jiǎo
jiá xiàn
jiā zhōng
jiā zhuàng
⒈ 双层的上衣。
引鲁迅《二心集·中华民国的新“堂·吉呵德”们》:“北方是冷的,他们偏只穿件夹袄。”
柳青《铜墙铁壁》第十章:“老王把他的夹袄给石得富拿去披。”
⒉ 裌襖:夹上衣。
引柳青《铜墙铁壁》第十章:“银凤看见石得富用老王的裌袄揩着汗,把她的手巾悄悄填到兰英手里, 兰英递给石得富。”
魏巍《东方》第四部第二五章:“李能披了件黑裌袄,一面舒袖子,一面故作镇静地问:‘这是干什么呀,街上乱哄哄的?’”
双层的上衣。
如:「起风了,搭件夹袄再出门吧!」