jiā fǔ
jiā quān
jiā àn
jiá bù
jiā bàng
jiā yú
jiā jiān
jiá ǎo
jiā xuān
jiá zhù
jiá jiè
jiā jī
jiā náng
jiā shū
jiá xiàn
jiá yī
jiā yōng
jiá bì
jiā jié
jiā shān
jiá bài
jiā chuāng
jiá bèi
jiā chuāng
jiā céng
jiā gōng
jiā dài
jiā kuàng
jiā lù
jiā chà
jiā dài
jiā xīn
jiā yìng
jiā nǎo
jiā dāng
jiā piàn
jiā jìng
jiā fā
jiā shēng
jiā bǎn
jiá qún
jiā mó
jiā xiàng
jiā jǐn
jiā gān
jiā cè
jiá dǎ
jiá gū
jiá jìng
jiá hé
jiá xùn
jiā qián
jiā chí
jiā kè
jiā xié
jiā xì
jiā gōng
jiā dān
jiá gǔ
jiā zá
jiā duàn
jiā jiǎn
jiā chéng
jiā rì
jiá bái
jiā yú
jiá rào
jiā pī
jiā fèng
jiā chān
jiā chéng
jiā mù
jiā pí
jiā cáng
jiā qiáng
jiā shí
jiā dào
jiā zhuàng
jiā zā
jiā zhù
jiā zi
jiā jiǎo
jiā shì
jiā zhài
jiā gùn
jiā zhōng
jiā wàn
jiā zhàng
jiá zhèn
jiā chán
jiā zhù
jiā yāo
yī gōng
ruò gōng
jiǎo gōng
pú gōng
qiào gōng
wō gōng
mǎn gōng
hào gōng
shēn gōng
dì gōng
zú gōng
liù gōng
dàn gōng
shuāng gōng
shé gōng
yìng gōng
pēng gōng
chàng gōng
hú gōng
mò gōng
shàng gōng
diāo gōng
shāng gōng
dà gōng
róng gōng
qiān gōng
huá gōng
gǎn gōng
diào gōng
shí gōng
gòu gōng
míng gōng
gāo gōng
wū gōng
fāng gōng
tiān gōng
qín gōng
qīng gōng
bù gōng
sāng gōng
huī gōng
jīng gōng
bèi gōng
lí gōng
diāo gōng
yǔ gōng
zhěn gōng
wáng gōng
zhè gōng
xiǎo gōng
zhāng gōng
gài gōng
nǔ gōng
wǎn gōng
jiǎo gōng
lú gōng
guà gōng
què gōng
chí gōng
tán gōng
diāo gōng
hé gōng
jīng gōng
bǎi gōng
tāo gōng
xī gōng
jiàn gōng
shè gōng
liáng gōng
yǐn gōng
ān gōng
pìn gōng
táng gōng
hòu gōng
bàn gōng
yàn gōng
wēi gōng
méi gōng
diāo gōng
bō gōng
tāo gōng
chàng gōng
ní gōng
chǔ gōng
lú gōng
xīng gōng
xiān gōng
yù gōng
jiā gōng
mù gōng
chūn gōng
yí gōng
fēi gōng
guàn gōng
guān gōng
wān gōng
jù gōng
⒈ 古代六弓之一。弓干多曲,射力较弱,宜于射近。
引《周礼·夏官·司弓矢》:“夹弓、庾弓,以授射豻侯鸟兽者。”
郑玄注:“豻侯五十步,乃射鸟兽,皆近射也。”
1. 从两旁钳住:使劲儿夹住。
2. 两旁有物限制住,在两者之间:两山夹一水。夹峙。
3. 搀杂:夹生饭。夹杂。
4. 夹东西的器具:竹夹子。夹剪。卷(
弓 )夹。读音:gōng弓gōng(1)(名)射箭或发弹丸的器械;在近似弧形的有弹性的木条两端之间系着坚韧的弦;拉开弦后;猛然放手;借弦和弓背的弹力把箭或弹丸射出:~箭|弹~|左右开~。(2)(名)(~儿)弓子:弹棉花的绷~儿。(3)(名)丈量地亩的器具;用木头制成;形状略像弓;两端的距离是五尺。也叫步弓。(4)(量)旧时丈量地亩的计算单位;一弓等于五尺。(5)(动)使弯曲:~背|~着腰|~着腿坐着。(6)(Gōnɡ)姓。