zhuā shǒu
zhuā lǎn
zhuā zhōu
zhuā cǎi
zhuā ji
zhuā kuáng
zhuā chāi
zhuā jiǎo
zhuā xún
zhuā fù
zhuā le
zhuā dǔ
zhuā nòng
zhuā xīn
zhuā jǐn
zhuā diǎn
zhuā rén
zhuā xiā
zhuā jiū
zhuā dòu
zhuā qiú
zhuā jué
zhuā fàn
zhuā zhā
zhuā pāi
zhuā lí
zhuā bīng
zhuā ná
zhuā zhá
zhuā dīng
zhuā quán
zhuā yào
zhuā nao
zhuā huò
zhuā huì
zhuā gén
zhuā ná
zhuā biāo
zhuā fǎ
zhuā jǔ
zhuā jìn
shì nòng
cuō nòng
tào nòng
huà nòng
cuān nong
hù nong
niān nòng
wǔ nòng
cháo nòng
tuán nong
chuō nòng
hǎo nòng
hū nòng
niē nong
zhuǎn nòng
mí nòng
hái nòng
xiàn nòng
ào nòng
tī nòng
jià nòng
yé nòng
qiè nòng
chuī nòng
zào nòng
diào nòng
qǐ nòng
dà nòng
ào nòng
zhān nòng
yī nòng
mǎi nòng
bǎ nòng
bān nòng
lǐ lòng
shí nòng
mó nòng
bì nòng
niǎn nòng
sān nòng
zuò nòng
míng nòng
shān nòng
mó nòng
liáo nòng
bān nòng
yú nòng
cuàn nòng
wǔ nòng
cán nòng
dòu nong
xì nòng
xiǎn nòng
dòu nòng
biàn nòng
píng nòng
bǎi nòng
zhuān nòng
wán nòng
cāo nòng
tuán nong
yú nòng
xiā nòng
ruó nòng
tiǎn nòng
tán nòng
róu nòng
shǎng nòng
chī nòng
shān nòng
dào nòng
xuè nòng
dǎo nòng
lǐ nòng
bǎi nòng
duō nòng
miào nòng
qī nòng
jī nòng
shēng nòng
qīng nòng
suō nòng
áo nòng
yǎ nòng
yín nòng
kū nòng
rào nòng
chǔ nòng
duǎn nòng
āi nòng
shì nòng
xiàng lòng
chěng nòng
pān nòng
bō nòng
jiǎo nòng
bō nòng
tiǎo nòng
gàn nòng
gū nòng
yuè nòng
qīng nòng
bó nòng
fàn nòng
hǒng nòng
mài nong
mì nòng
pán nòng
yán nòng
wǔ nòng
duō nòng
xuàn nòng
cuō nòng
zuò nòng
xī nòng
tiáo nòng
bào nòng
wǔ nòng
huī nòng
fǔ nòng
zhuā nòng
biān nòng
bǒ nòng
dǎo nòng
fān nòng
jiǔ nòng
hú nòng
zhuō nòng
qí nòng
gǔ nong
⒈ 挣钱。
引老舍《赶集·柳家大院》:“现在我在街上摆卦摊,好了呢,一天也抓弄个三毛五毛的。”
王统照《沉船》:“好好的年头,谁愿意舍家离业地跑?幸而我还会这点手艺,到那边也许容易抓弄。”
抓取后玩弄、抓在手中玩弄。
如:「碰到这等棘手的事,他不停的抓弄笔杆,苦思解决之道。」
抓zhuā(1)(动)基本义:手指聚拢;使物体固定在手中:手指聚拢;使物体固定在手中(2)(动)人用指甲或带齿的东西或动物用爪在物体上划过:~破|~痒痒。(3)(动)捉拿;捕捉:~获|~土匪。(4)(动)加强领导;特别着重(某方面):~生产|~重点。(5)(动)抢着做:三~两~就把工作~完了。(6)(动)吸引(人注意):情节~住了观众。
弄读音:nòng,lòng[ nòng ]1. 玩耍,把玩:摆弄。玩弄。弄臣(帝王所亲近狎昵的臣子)。弄潮儿。戏弄。弄瓦(“瓦”是原始的纺锤,古代把它给女孩子玩,意为生女儿)。弄璋(“璋”是一种玉器,古代把它给男孩子玩。意为生儿子)。
2. 做,干:弄假成真。弄明白。
3. 设法取得:弄点钱花。
4. 搅扰:这事弄得人心惶惶。
5. 耍,炫耀:搔首弄姿。
6. 不正当地使用:弄权。弄手段。捉弄。
7. 奏乐或乐曲的一段、一章:弄琴。梅花三弄。
8. 古代百戏乐舞中指扮演角色或表演节目。