yǎ zhōng
yǎ qiāo
yǎ yīn
yǎ shí
yǎ bā
yǎ yī
yǎ rěn
yǎ ruì
yǎ jìn
yǎ jù
yǎ lè
yǎ jìng
yǎ bú
yǎ ǒu
yǎ chán
yǎ bǎn
yǎ yī
yǎ yǔ
yǎ huǒ
yǎ ěr
yǎ bǎi
yǎ ba
yā yā
yǎ yǎo
yǎ zi
yǎ chǎng
yǎ jiǔ
yǎ shēng
yǎ mí
yǎ xiào
yǎ àn
yǎ zhà
yǎ líng
yǎ rén
yǎ b
liù ruì
bǎi ruì
líng ruì
chéng ruì
bān ruì
fú ruì
chūn ruì
xiàn ruì
shuǐ ruì
wén ruì
yǎ ruì
jí ruì
què ruì
qìng ruì
xìn ruì
guó ruì
wǔ ruì
wū ruì
jí ruì
shí ruì
xiào ruì
mì ruì
qí ruì
zhōng ruì
dàng ruì
bǎo ruì
chēn ruì
chén ruì
chěng ruì
zhēn ruì
chèn ruì
hè ruì
jīn ruì
gòng ruì
yún ruì
bāng ruì
chuán ruì
chāng ruì
yù ruì
běn ruì
huā ruì
rén ruì
guī ruì
tiān ruì
xiáng ruì
shèng ruì
hǎi ruì
yìng ruì
jiā ruì
huáng ruì
zhēn ruì
rén ruì
shén ruì
zhēn ruì
lín ruì
hóng ruì
lóng ruì
⒈ 锦鸡的谑称。 宋陶穀《清异录·哑瑞》:“于頔、董天休俱为鄜州从事。
引頔文辨, 天休木訥而衣冠甚丽。一日,有吏人获锦雉来献, 頔笑曰:‘此物毛羽灿错,但鸣不中律吕,亦哑瑞而已矣。’”
1. 不能说话:聋哑。哑巴。哑子吃黄连(歇后语,喻有苦难言)。
2. 嗓子干涩发音困难或不清楚:沙哑。嘶哑。
3. 无声的:哑剧。哑铃(一种铁制的运动器械)。
4. 因发生故障,炮弹、子弹打不响:哑炮。
5. 笑声(旧读yǎ ㄧㄚˇ):哑然失笑(不自禁地笑出声来)。
瑞读音:ruì瑞ruì(1)(形)吉祥:祥~|~雪。(2)姓。