gōng miè
gōng líng
gōng bá
gōng cuì
gōng biān
gōng mén
gōng xiàn
gōng mó
gōng lèi
gōng dǐ
gōng róu
gōng dào
gōng fá
gōng zhàn
gōng bìng
gōng xīn
gōng tè
gōng shè
gōng cuò
gōng zhù
gōng dú
gōng tǔ
gōng dào
gōng pōu
gōng jiǎo
gōng pái
gōng zhàn
gōng yùn
gōng yíng
gōng xiè
gōng shū
gōng yán
gōng xí
gōng jué
gōng zhú
gōng mèi
gōng piāo
gōng fá
gōng qǔ
gōng mí
gōng duó
gōng méi
gōng shǒu
gōng bāo
gōng dǎ
gōng shuō
gōng dòu
gōng zhāi
gōng shì
gōng guān
gōng gǔ
gōng wán
gōng fā
gōng xū
gōng lǐ
gōng cì
gōng xí
gōng zhì
gōng jù
gōng huò
gōng jiān
gōng dǎo
gōng bó
gōng kǔ
gōng wéi
gōng chē
gōng zhì
gōng xià
gōng yù
gōng bó
gōng jiān
gōng tú
gōng wǔ
gōng jù
gōng liáo
gōng jié
gōng nàn
gōng jiān
gōng bèi
gōng pò
gōng tǎo
gōng chāo
gōng jū
gōng lüè
gōng jié
gōng suǒ
gōng dǎo
gōng quán
gōng chāo
gōng jī
gōng lüè
gōng jié
gōng fán
gōng chóu
gōng kè
gōng jié
gōng dàn
gōng jiǎo
pǐ xí
fù xí
bì xí
qì xí
shú xí
gù xí
gù xí
kè xí
liàn xí
chóng xí
xiāng xí
yán xí
mò xí
sú xí
xī xí
biàn xí
huá xí
lóng xí
jiū xí
dān xí
yīn xí
diào xí
cāo xí
xìng xí
jìn xí
yán xí
xué xí
lòu xí
xīn xí
yè xí
chuàn xí
gù xí
xián xí
tǎo xí
ān xí
cháng xí
mí xí
dǔ xí
ān xí
guàn xí
fěng xí
sòng xí
mó xí
gù xí
fēng xí
àn xí
shàn xí
chéng xí
qǐ xí
niǔ xí
ài xí
xiǎo xí
xíng xí
xī xí
yǎn xí
shí xí
zūn xí
gōng xí
bà xí
dǎo xí
fú xí
zì xí
yǎn xí
jiǎng xí
jié xí
zhí xí
háo xí
jiù xí
chuán xí
fǎng xí
guàn xí
xī xí
è xí
xī xí
jiǔ xí
yuán xí
wēn xí
chǒng xí
fàng xí
guì xí
bì xí
bì xí
mó xí
jī xí
mó xí
xiū xí
xián xí
bǔ xí
jiàn xí
chén xí
guàn xí
shí xí
bó xí
liàn xí
lì xí
mù xí
攻读;奋力(.好工具)学习。
⒈ 攻读;奋力学习。
引《元典章·吏部三·医官》:“拟将见教医生籍贯、姓名,攻习是何科目经书……开申尚医监。”
明方孝孺《宜隐轩记》:“取圣贤经传,穷旦暮攻习。”
《三国演义》第一回:“角(张角 )得此书,晓夜攻习,能呼风唤雨,号为‘太平道人’。”
攻读习练。
攻gōng(1)(动)攻打(跟‘守’相对):围~|~城|~下敌人的桥头堡。(2)(动)对别人的过失、错误进行指责或对别人的议论进行驳斥:群起而~之。(3)(动)致力研究;学习:他是专~地质学的。
习读音:xí习(1)(动)学习;练习;温习:~武|~练。(2)(动)对某事物常常接触而熟悉:~焉不察。(3)(名)习惯:恶~|陈规陋~|积~。(4)姓。