sòng jì
sòng jiǎng
sòng zhǒu
sòng dú
sòng měi
sòng zhòu
sòng tàn
sòng zhòu
sòng fěng
sòng yán
sòng chí
sòng shí
sòng wán
sòng pèi
sòng zhèng
sòng xián
sòng shuō
sòng lǎn
sòng yì
sòng yǒng
sòng hào
sòng yì
sòng liè
sòng shū
sòng shuō
sòng fǎ
sòng xián
sòng gōng
sòng bài
sòng dé
sòng zhì
sòng niàn
sòng xí
sòng guān
fàng xí
zūn xí
lóng xí
bì xí
fěng xí
bó xí
chéng xí
mó xí
fú xí
xī xí
mò xí
bǔ xí
shí xí
fēng xí
xíng xí
yán xí
chén xí
gù xí
háo xí
bà xí
cháng xí
gù xí
xī xí
lì xí
jiǔ xí
ān xí
cāo xí
xián xí
shí xí
biàn xí
yán xí
xī xí
xiāng xí
wēn xí
qǐ xí
shàn xí
xī xí
gōng xí
gù xí
ān xí
yǎn xí
bì xí
guàn xí
pǐ xí
chǒng xí
xiǎo xí
jiǎng xí
fǎng xí
ài xí
guì xí
jiū xí
xián xí
jiù xí
mù xí
è xí
xué xí
jī xí
bì xí
chuàn xí
dǔ xí
jié xí
diào xí
dǎo xí
gù xí
guàn xí
zhí xí
xīn xí
lòu xí
sòng xí
chuán xí
liàn xí
zì xí
yuán xí
mó xí
àn xí
dān xí
fù xí
niǔ xí
tǎo xí
xìng xí
kè xí
jìn xí
jiàn xí
yǎn xí
guàn xí
huá xí
liàn xí
mí xí
mó xí
shú xí
chóng xí
xiū xí
qì xí
sú xí
yīn xí
yè xí
诵习sòngxí
(1) 诵读而熟习,也指诵读复习
例诵习课文英read and study⒈ 诵读以学习。
引《史记·儒林列传》:“﹝儿宽﹞行常带经,止息则诵习之。”
唐薛用弱《集异记·王维》:“公主览读,惊骇曰:‘皆我素所诵习者,常谓古人佳作,乃子之为乎?’”
清侯方域《太常公家传》:“尝出,过里塾,诸生皆诵习公所为文。”
夏丏尊叶圣陶《文心》十九:“和先生、同学疏远了,和学校里诵习研讨的一切疏远了。”
⒉ 背诵并熟习。 宋苏轼《<范文正公文集>叙》:“軾始总角入乡校,士有自京师来者,以鲁人石守道所作《庆历圣德诗》示乡先生。
引軾从旁窃观,则能诵习其词。”
诵读学习。
诵sòng(1)(动)本义:读出声音来;念;朗读:读出声音来;念;朗读(2)(动)背诵:记~|过目成~。(3)(动)称述、述说:传~|讽~。
习读音:xí习(1)(动)学习;练习;温习:~武|~练。(2)(动)对某事物常常接触而熟悉:~焉不察。(3)(名)习惯:恶~|陈规陋~|积~。(4)姓。