qǔ gào
qǐng gào
bān gào
dú gào
xiǎo gào
qīn gào
qiú gào
xiè gào
wén gào
kěn gào
pī gào
tōng gào
xiū gào
hán gào
bǔ gào
qǐ gào
zhǐ gào
chái gào
pān gào
fù gào
zhù gào
jǐn gào
diàn gào
cháng gào
fù gào
jié gào
fú gào
chén gào
yù gào
nì gào
wú gào
yuán gào
lèi gào
páng gào
fǎn gào
quàn gào
bào gào
kòng gào
quàn gào
guī gào
jù gào
biàn gào
qí gào
sù gào
zhèng gào
biàn gào
jǐng gào
cì gào
yán gào
kuáng gào
xián gào
péi gào
sī gào
dǎo gào
chāo gào
wū gào
cuī gào
diāo gào
mǎi gào
chéng gào
míng gào
dàn gào
dǎo gào
zì gào
fēng gào
zhǐ gào
jiàn gào
yù gào
mò gào
xiǎng gào
chuán gào
qiǎn gào
fán gào
fèng gào
yù gào
diàn gào
dǐ gào
cè gào
zhuàng gào
jì gào
pián gào
qǐ gào
niē gào
hū gào
qì gào
xuān gào
bào gào
lù gào
bào gào
mì gào
jiào gào
yù gào
chéng gào
shàng gào
jiū gào
gào gào
gōng gào
pǔ gào
jiàn gào
zhào gào
jiào gào
zài gào
pái gào
cān gào
chén gào
fàng gào
jiè gào
huǎng gào
āi gào
bèi gào
bō gào
lán gào
jiǎ gào
zhāo gào
huáng gào
liáo gào
fū gào
huí gào
zé gào
guǎng gào
yí gào
qiān gào
yāng gao
yǎng gào
tóu gào
shì gào
níng gào
biàn gào
zhōng gào
bǐng gào
bǔ gào
jǔ gào
téng gào
lùn gào
lún gào
fěng gào
jìn gào
guān gào
yè gào
zhǔ gào
shǒu gào
rù gào
bù gào
shuò gào
bān gào
zèng gào
yí gào
谕告yùgào
(1) 告示
英notify(2)告诉
英tell⒈ 晓谕;告戒。
引《史记·萧相国世家》:“何以丞相留收巴蜀,填抚諭告,使给军食。”
《汉书·周勃传》:“有数人不肯去,宦者令张释諭告,亦去。”
曹禺《王昭君》第三幕:“萧育正使大人当面对老妾这样谕告过。”
⒉ 文体名。上级给下级的通告或命令。
引明徐师曾《文体明辨序说·谕告》:“按字书云:‘諭,晓也。告,命也。以上敕下之词。’ 商周之书,未有此体。至《春秋内外传》始载周天子諭告诸侯及列国往来相告之词,然皆使人传言,不假书翰,故今不録。”
谕yù(动)告诉;吩咐(旧时用于上级对下级或长辈对晚辈)。〈古〉又同‘喻’:~知|面~|上~。
告读音:gào告gào(1)(动)把事情向人陈述、解说:~诉|~知|广~|报~|通~|忠~。(2)(动)向国家行政司法机关检举、控诉:~状|到法院去~他。(3)(动)为了某事而请求:~假|~贷。(4)(动)表明:~辞|自~奋勇。(5)(动)宣布或表示某种情况的实现:~成|~罄|~一段落。