róu nú
róu yōng
róu yǎ
róu shùn
róu què
róu wò
róu cí
róu jiā
róu hàn
róu ráng
róu ruǎn
róu è
róu dàn
róu dào
róu qiān
róu nìng
róu shēn
róu hé
róu lán
róu lǜ
róu xùn
róu nuò
róu màn
róu què
róu rú
róu lì
róu cuì
róu ān
róu rú
róu mèi
róu rèn
róu rèn
róu bái
róu huà
róu xì
róu é
róu tài
róu yè
róu háo
róu nì
róu tǐng
róu cuì
róu xìng
róu qiáng
róu fǔ
róu wǎn
róu gāng
róu ruǎn
róu huái
róu xiān
róu diào
róu yě
róu shēng
róu cuì
róu shū
róu quán
róu shùn
róu chéng
róu wēn
róu mù
róu shèng
róu zhào
róu xīn
róu ruǎn
róu jìng
róu lǜ
róu mào
róu nè
róu nèn
róu jiān
róu cí
róu róng
róu má
róu yú
róu fú
róu hé
róu rùn
róu huá
róu shù
róu mò
róu yán
róu gōng
róu rén
róu pèi
róu piǎo
róu xùn
róu màn
róu háo
róu kè
róu qíng
róu fú
róu fēng
róu rèn
róu ráo
róu nuǎn
róu mí
róu yuàn
róu rú
róu liáng
róu míng
róu xùn
róu tí
róu lì
róu lì
róu rì
róu jiǎng
róu xián
róu yíng
róu guāng
róu měi
róu cháng
róu nuò
róu hòu
róu ài
róu huì
róu yì
róu jié
róu rěn
róu mù
róu lù
róu tiáo
róu lǔ
róu xiāng
róu zhōng
róu kē
róu zhì
róu yuǎn
róu huǎn
róu ruò
róu ruǎn
róu qí
róu yì
juān mèi
xiān mèi
chēng mèi
lǘ mèi
hú mèi
ài mèi
yìng mèi
qiào mèi
jiān mèi
mí mèi
jiāo mèi
gǔ mèi
xián mèi
zì mèi
qiú mèi
róng mèi
gòng mèi
yàn mèi
qiǎo mèi
wáng mèi
qǔ mèi
xiàn mèi
yóu mèi
qīng mèi
nèi mèi
sháo mèi
nìng mèi
qǐ mèi
fēng mèi
mù mèi
fú mèi
xìng mèi
yuè mèi
bǎi mèi
yāo mèi
guài mèi
ā mèi
diào mèi
miǎn mèi
qiú mèi
xiù mèi
qū mèi
xuān mèi
sú mèi
wǔ mèi
hòu mèi
xié mèi
róu mèi
jiāo mèi
chán mèi
shùn mèi
cè mèi
yòu mèi
xùn mèi
fēng mèi
xiào mèi
jǐn mèi
huò mèi
qīn mèi
fú mèi
gàn mèi
chǎn mèi
qǔ mèi
wǔ mèi
yán mèi
míng mèi
liàng mèi
ruǎn mèi
bì mèi
yú mèi
bó mèi
zhōu mèi
fù mèi
hé mèi
bù mèi
xiǎn mèi
chěng mèi
xíng mèi
biàn mèi
jǐn mèi
yān mèi
wǔ mèi
qīng mèi
zī mèi
柔媚róumèi
(1) 柔和可爱
例柔媚的晚霞.英be gentle and lovely(2) 温柔和顺,讨人喜欢
英meek⒈ 迎合奉承。
引晋葛洪《抱朴子·汉过》:“柔媚者受崇饰之祐,方稜者蒙訕弃之患。”
《旧唐书·庾準传》:“準素寡文学,以柔媚自进,既非儒流,甚为时论所薄。”
《古今小说·沉小霞相会出师表》:“那奸臣是谁?姓严名嵩 ……以柔媚得幸,交通宦官,先意迎合。”
清王士禛《池北偶谈·谈献三·李忠定公从祀》:“宋至靖康建炎之间,人臣皆以缄默柔媚、输国於人为奉职,而以恢復雪耻为不忠。”
鲁迅《且介亭杂文二集·从帮忙到扯淡》:“所谓国家的柱石,也常是柔媚的词臣。我们在南朝的几个末代时,可以找出这实例。”
⒉ 柔和美好,柔和妩媚。
引宋苏洵《诗论》:“吾观《国风》婉孌柔媚,而卒守以正。”
《警世通言·假神仙大闹华光庙》:“看这仙姑,颜色柔媚,光艷射人。”
清袁枚《随园诗话》卷七:“福建歌童名点点者,柔媚能文。”
柔石《二月》二:“她底态度非常自然而柔媚。”
⒊ 指性情温和平顺。
引范文澜蔡美彪等《中国通史》第二编第三章第二节:“当时谚语说:‘万事不理问伯始,天下中庸有胡公 ’,意思是胡广熟悉典章,有办事经验;柔媚谦恭,能不抵触任何人。”
范文澜蔡美彪等《中国通史》第三编第二章第一节:“他( 唐太宗 )曾对群臣说:‘人家都说魏徵态度粗暴,我看起来却觉得更加柔媚。’这是因为他知道魏徵是帮助他避免亡国之祸的忠臣。”
以和顺奉承取悦于人。
柔róu(1)(形)软:~软|~韧。(2)(动)使变软:~麻。(3)(形)柔和:~情|~顺。(4)姓。
媚读音:mèi媚mèi(1)(动)有意讨人喜欢;巴结:谄~。(2)(形)美好;可爱:春光明~。