zuò bìng
zuò běn
zuò jù
zuò láo
zuò dāo
zuò yǒng
zuò yòng
zuò lì
zuò niè
zuò xuān
zuò jiàn
zuò suì
zuò bà
zuò huà
zuò guò
zuò gǔ
zuò gǔ
zuò qǔ
zuò tóu
zuò pái
zuò héng
zuò tā
zuò bēi
zuò àn
zuò suàn
zuò chàng
zuò fèi
zuò xiǎng
zuò luàn
zuò guǐ
zuò dǐ
zuò chéng
zuò bì
zuò lì
zuò shuǎ
zuò mín
zuò bǎo
zuò huì
zuò wǔ
zuò dǐ
zuò qì
zuò tài
zuò fá
zuò liǎn
zuò kè
zuò jiǎ
zuò tǎ
zuò jiǎn
zuò guān
zuò jù
zuò tài
zuò bīn
zuò jì
zuò guài
zuò cè
zuò jùn
zuò xǐ
zuò jiā
zuò jiān
zuò fù
zuò jiǎo
zuò zhèn
zuò jǐng
zuò wéi
zuò bié
zuò xīng
zuò méi
zuò rén
zuò qiāng
zuò xùn
zuò jì
zuò shù
zuò xīn
zuò huā
zuò xiǎo
zuò è
zuò shēng
zuò bào
zuò yǎng
zuò dá
zuò chóng
zuò fēng
zuò zǔ
zuò jiàn
zuò niàn
zuò zhǐ
zuò yuān
zuò fǎn
zuò yī
zuò fū
zuò xì
zuò fú
zuò jiě
zuò fàn
zuò qíng
zuò me
zuò jià
zuò zǐ
zuò duì
zuò fú
zuò yè
zuò guà
zuò zhàng
zuò liáng
zuò fù
zuò cuō
zuò huó
zuò zhì
zuò zhì
zuò nán
zuò guǎn
zuò bù
zuò jī
zuò yī
zuò jiāo
zuò wéi
zuò qiáo
zuò dòng
zuò jìn
zuò xiāo
zuò péi
zuò ròu
zuò tú
zuò mǎ
zuò liao
zuò è
zuò fàn
zuò dōng
zuò è
zuò pǐn
zuò zāng
zuò pèi
zuò yǎn
zuò zhě
zuò méi
zuò huǒ
zuò kǔ
zuò jǐn
zuò hé
zuò nòng
zuò gōng
zuò duì
zuò zhàn
zuò wēi
zuò shèn
zuò xiào
zuò fán
zuò xíng
zuò luò
zuò shì
zuò xiǎng
zuò zhuì
zuò qiǎo
zuò lín
zuò shì
zuò xuě
zuò de
zuò wén
zuò qún
zuò kē
zuò sǐ
zuó jian
zuò tòng
zuò è
zuò jiū
zuò tà
zuò xìn
zuò yī
zuò fǎ
zuò tǔ
zuò bīng
zuō fáng
zuò lì
zuò hǎo
zuò hùn
zuò è
zuò jí
zuò zhuàng
zuò gē
zuò chǎng
zuò sè
zuò wù
zuò chāng
zuò chéng
zuò shàn
zuò shì
zuò yǒng
zuò yù
zuò gù
zuò zhí
zuò gěng
zuò yóu
zuò yè
zuò bàn
zuò dà
zuò yì
zuò huì
zuò xù
zuò yì
zuò bīng
zuò lì
zuò wū
zuò sòng
zuò zuò
zuò zéi
zuò jí
zuò zuò
zuò ǒu
zuò lè
zuò shǒu
zuò shī
zuō fang
zuò zhǔ
zuò jià
qí jì
jiàn jì
shǒu jì
cái jì
zuò jì
zòu jì
bǎi jì
dēng jì
chāng jì
xiān jì
guó jì
mò jì
jué jì
jiā jì
gù jì
shén jì
cái jì
chěng jì
gē jì
chěng jì
yóu jì
qǔ jì
zá jì
yù jì
yīn jì
kǒu jì
xiào jì
gōng jì
nǚ jì
fāng jì
shéng jì
báo jì
shēng jì
jìn jì
⒈ 亦作“作妓”。谓表演歌舞或演奏音乐。
引《晋书·乐志下》:“但歌,四曲,出自汉世,无弦节。作伎,最先唱。一人唱,三人和。”
晋陆机《吊魏武帝文》:“﹝魏武帝遗令﹞又曰:‘吾婕妤妓人,皆著铜雀臺,於臺堂上施八尺牀……月朝十五日,輒向帐作妓。’”
《梁书·陈伯之传》:“伯之每旦常作伎,日晡輒卧,左右仗身皆休息。”
1.劳动;劳作:精耕细~。~息制度。
2.起:振~。枪声大~。
3.写作;作品:著~。佳~。
4.假装:~态。装模~样。
5.当作;作为:过期~废。
6.进行某种活动:同不良倾向~斗争。自~自受。
7.同“做”。
伎读音:jì,qí[ jì ]1. 技巧,才能:伎痒(人擅长某种技艺,一遇机会,急欲表现,好像皮肤发痒不能自忍,亦作“技痒”)。伎俩(liāng )。
2. 古代称以歌舞为业的女子。