shī yǐn
shī jiāo
shī shī
shī mǔ
shī fu
shī jūn
shī shù
shī shuài
shī lǎo
shī yú
shī zhǎng
shī kǎi
shī bǎo
shī xùn
shī gàn
shī wáng
shī yé
shī yǎng
shī lǚ
shī dào
shī biǎo
shī gū
shī zhàng
shī chuán
shī láng
shī shēng
shī jǔ
shī diàn
shī shuō
shī mó
shī fàn
shī yí
shī zōng
shī dé
shī gōng
shī xīn
shī dài
shī zǔ
shī gōng
shī mén
shī jiàng
shī dì
shī gǔ
shī rén
shī chéng
shī qí
shī chuán
shī yuán
shī mó
shī bīng
shī fǔ
shī shì
shī lì
shī tǎ
shī bó
shī xué
shī xiōng
shī yǒu
shī zǐ
shī tài
shī qī
shī niáng
shī fǎ
shī fēng
shī zūn
shī fu
shī yǔ
shī tú
shī shì
shī jì
shī zhòng
shī lǜ
shī pó
shī bǐ
shī xiàng
shī bó
shī kuàng
shī mǔ
shī jiě
shī rú
qǐ yǎng
jiā yǎng
zhī yǎng
jiàng yǎng
qìng yǎng
fǔ yǎng
cān yǎng
xīn yǎng
fèng yǎng
gāo yǎng
pèi yǎng
jī yǎng
dǎ yǎng
qí yǎng
dài yǎng
jiàn yǎng
tàn yǎng
xún yǎng
xī yǎng
xìn yǎng
dī yǎng
bǐng yǎng
zhān yǎng
chí yǎng
jiǔ yǎng
qīn yǎng
shī yǎng
mù yǎng
gǎn yǎng
jǐng yǎng
guān yǎng
jìng yǎng
gē yǎng
xì yǎng
huái yǎng
chóng yǎng
zuàn yǎng
fǔ yǎng
yóng yǎng
dào yǎng
qīng yǎng
kě yǎng
zī yǎng
zhī yǎng
kuí yǎng
jiē yǎng
áng yǎng
fǔ yǎng
⒈ 师法敬仰,尊奉。
引宋孙光宪《北梦琐言》卷十一:“有律僧忘其名,临坛度人,四方受具者奔走师仰,檀施云集。”
宋曾巩《上欧阳舍人书》:“况巩於先生师仰已久,不宜有间,是以忘其贱而言也。”
清吴敏树《记钞本<震川文>后》:“嗟乎! 归氏之在当时,其轻重於世人何如也。而至於今,其名既盛以尊,学者既皆知师仰其文矣。”
1. 教人的人:老师。导师。师傅。师生。师徒。师德。良师益友。好(
)为人师。2. 擅长某种技术的人:工程师。医师。技师。
3. 效法:师法古人。
4. 榜样:师范。
5. 指由师徒或师生关系产生的:师母。师兄。师弟。师妹。
6. 对和尚或道士的尊称:法师。禅师。
7. 军队:会师。出师。
8. 军队的编制单位,团或旅的上一级:师长。师座。
9. 一国的首都:京师。
10. 姓。
仰读音:yǎng[ yǎng ]1. 脸向上,与“俯”相对:仰首。仰望。
2. 敬慕:久仰。敬仰。
3. 依赖:仰承。仰赖。仰仗。仰人鼻息。
4. 旧时公文用语。上行文中用在“请、祈、恳”等字之前,表示恭敬;下行文中表示命令:仰即尊照。
5. 服下,指服毒:仰药(服毒药自杀)。仰毒。
6. 姓。