yú máo
yú hū
yú shí
yú lù
yú huáng
yú zhē
yú xú
yú rán
yú yì
yú dǐng
yú hū
yú sāi
yú yì
yú xū
yú zé
yú shì
yú cuī
yú yì
yú yóng
yú yuè
yú tián
yú cǐ
yú yān
yú chà
yú hè
yú zhū
yú jì
yú wěi
yú mù
yú hū
yú tián
yú mài
yú càn
yú jīn
yú shì
yú hé
yú ér
yú líng
yú hū
yú guī
yú sī
yú yí
yú fēi
yú zī
yú yú
wǔ huáng
chūn huáng
zhāng huáng
zhì huáng
qiú huáng
chǔ huáng
míng huáng
yú huáng
xuán huáng
dié huáng
wén huáng
péng huáng
jīng huáng
shèng huáng
jué huáng
fèng huáng
cāng huáng
tiān huáng
fàn huáng
shén huáng
xīn huáng
líng huáng
fā huáng
tài huáng
jiào huáng
bǎo huáng
xī huáng
yīng huáng
máo huáng
zǐ huáng
xuān huáng
yù huáng
shàng huáng
xū huáng
hàn huáng
èr huáng
cāng huáng
gǔ huáng
sān huáng
shǐ huáng
yù huáng
zhāng huáng
tài huáng
bù huáng
hòu huáng
shòu huáng
sì huáng
rén huáng
huī huáng
qīng huáng
liè huáng
wèi huáng
huí huáng
páng huáng
nóng huáng
táng huáng
jiā huáng
jié huáng
mí huáng
sǒng huáng
é huáng
fāng huáng
zhāng huáng
bàng huáng
rén huáng
wā huáng
mù huáng
fǎ huáng
fěi huáng
ōu huáng
yù huáng
jiǔ huáng
ér huáng
bǎi huáng
luán huáng
cán huáng
dōng huáng
táng huáng
jí huáng
nǚ huáng
xì huáng
fáng huáng
yù huáng
zhēng huáng
qín huáng
xī huáng
dì huáng
dì huáng
dài huáng
yí huáng
kāi huáng
mǐ huáng
yán huáng
⒈ 叹词。用于赞美。
引《诗·周颂·武》:“於皇武王,无竞维烈。”
汉班固《灵台》诗:“屡惟丰年,於皇乐胥。”
晋潘岳《关中》诗:“於皇时晋,受命既固。”
宋叶适《祭史太师文》:“於皇孝宗 !庙祏既祔;四海恫瘝,三年縞素。”
⒉ 借指帝王。
引《晋书·江逌传》:“建灵臺,浚辟雍,立宫馆,设苑囿,所以弘於皇之尊,彰临下之义。”
1. 介词
a.在,如“生于北京”
b.到,如“荣誉归于老师”
c.对,如“勤于学习”
d.向,如“出于自愿”
e.给,如“问道于盲”
f.自,从,如“取之于民”
g.表比较,如“重于泰山”
h.表被动,如“限于水平”
2. 后缀
a.在形容词后,如“疏于防范”
b.在动词后,如“属于未来
3. 姓。
皇读音:huáng皇huáng(1)(形)〈书〉盛大:~~。(2)(名)君主;皇帝:三~五帝|~权|~族|女~。(3)姓。〈古〉又同“遑”。