kāng shuǎng
jīng shuǎng
kuān shuǎng
hóng shuǎng
sǎ shuǎng
gāo shuǎng
jìng shuǎng
bù shuǎng
wéi shuǎng
xiāo shuǎng
chí shuǎng
zhí shuǎng
xíng shuǎng
kāng shuǎng
sǒng shuǎng
qún shuǎng
qiú shuǎng
nèn shuǎng
sù shuǎng
jīn shuǎng
xié shuǎng
gān shuǎng
xiù shuǎng
hū shuǎng
qī shuǎng
jùn shuǎng
lì shuǎng
mèi shuǎng
qīng shuǎng
míng shuǎng
duān shuǎng
kǎi shuǎng
áng shuǎng
shū shuǎng
cuì shuǎng
yú shuǎng
chàng shuǎng
jùn shuǎng
hé shuǎng
liáng shuǎng
chōng shuǎng
lì shuǎng
hóng shuǎng
sēn shuǎng
qiàn shuǎng
kǒu shuǎng
liàng shuǎng
huá shuǎng
qíng shuǎng
qīng shuǎng
sà shuǎng
chéng shuǎng
qún shuǎng
jùn shuǎng
lǎng shuǎng
kuài shuǎng
qiū shuǎng
jùn shuǎng
liáng shuǎng
sù shuǎng
gān shuǎng
hún shuǎng
gēng shuǎng
kuàng shuǎng
jiàn shuǎng
kǎi shuǎng
ráo shuǎng
nì shuǎng
tòu shuǎng
háo shuǎng
mài shuǎng
jiǎo shuǎng
chà shuǎng
guāi shuǎng
kàng shuǎng
sēn shuǎng
xiāo shuǎng
xuān shuǎng
zhēn shuǎng
hù shuǎng
tián shuǎng
líng shuǎng
sà shuǎng
昂(好工具.)扬爽朗。
⒈ 昂扬爽朗。
引曹禺《王昭君》第二幕:“在他未成乌禅幕家的奴隶的时候,他便是草原上受人喜爱的昂爽有趣的青年。”
昂áng(1)(名)(动)仰着(头):~首阔步。(2)(形)高涨:斗志~扬。
爽读音:shuǎng[ shuǎng ]1. 明朗,清亮:爽目。
2. 轻松,利落:清爽。凉爽。爽口。
3. 痛快,率(
)直:爽朗。爽快。爽利。豪爽。直爽。4. 差失,违背:爽信。爽约(失约)。毫厘不爽。屡试不爽。
5. 干脆,索性:爽性。
6. 舒服:爽心。爽意。爽适。身体不爽。