sū xiǎo
sū guǐ
sū lā
sū zǐ
sū jù
sū zhōu
sū hā
sū jiāo
sū mù
sū xǐng
sū zuò
sū dá
sū méi
sū lǐ
sū niáng
sū dī
sū jǐng
sū cài
sū dī
sū hé
sū tái
sū fù
sū mén
sū má
sū tú
sū xiān
sū dān
sū shěng
sū èr
sū shì
sū kū
sū lài
sū dān
sū háng
sū é
sū qīng
sū yuán
sū shēng
sū qì
sū tiě
sū zhé
sū sū
sū biǎo
sū hé
xuán qīng
guì qīng
mò qīng
huái qīng
sū qīng
zhōng qīng
ài qīng
shàng qīng
liù qīng
mǎ qīng
lǜ qīng
sì qīng
dōng qīng
kē qīng
jīng qīng
yù qīng
huā qīng
zhòng qīng
jù qīng
jiè qīng
xuàn qīng
qī qīng
cān qīng
cái qīng
jì qīng
zōng qīng
qīng qīng
qìng qīng
xiān qīng
mìng qīng
yuè qīng
kè qīng
gū qīng
dà qīng
shǎo qīng
chūn qīng
yà qīng
èr qīng
fāng qīng
míng qīng
lè qīng
xìng qīng
zhū qīng
gōng qīng
shì qīng
bǎo qīng
xián qīng
shàng qīng
chǐ qīng
jù qīng
cì qīng
jí qīng
xià qīng
zhǎng qīng
gōng qīng
sān qīng
liè qīng
xún qīng
shuì qīng
guǐ qīng
nèi qīng
lěng qīng
jiǒng qīng
qiū qīng
guó qīng
jiǔ qīng
jīng qīng
zhèng qīng
⒈ 指苏武。武字子卿,故称。
引唐李商隐《茂陵》诗:“谁料苏卿老归国, 茂陵松柏雨萧萧。”
宋文天祥《题<苏武忠节图>》诗之一:“苏卿更有归时国,老相兼无去后家。”
清陈维崧《大江乘·闻雁》词:“不如北去,怕苏卿雪窖将老。”
郁达夫《春江感旧》诗之三:“一梦扬州怜杜牧,廿年辛苦忆苏卿。”
1. 植物名(“紫苏”或“白苏”的种子,称“苏子”)。
2. 指须头下垂物:流苏。
3. 昏迷中醒过来:苏生。苏醒。死而复苏。
4. 缓解,解除:以苏其困。
5. 特指“江苏省”、“苏州市”:苏剧。苏绣(苏州的刺绣)。
6. 前“苏联”的简称。中国第二次国内革命战争时期曾把当时的工农民主政权组织称为“苏维埃”;把当时的根据地称为“苏区”。
7. 姓。
8. 见“噜”字“噜苏”。
卿读音:qīng卿qīng(1)(名)古时高级官员:~相。(2)(名)古时君称臣。(3)(名)古时夫妻或好朋友之间表示亲爱的称呼。(4)(名)(Qīnɡ)姓。