gǎn mò
gǎn bǎo
gǎn zhí
gǎn qing
gǎn sǐ
gǎn yú
gǎn xǔ
gǎn yì
gǎn wèn
gǎn pà
gǎn jié
gǎn shì
gǎn zé
gǎn yǒng
gǎn rèn
gǎn hàn
gǎn jué
gǎn zì
gǎn xiǎng
gǎn wǎng
gǎn yán
gǎn bù
gǎn zǎi
gǎn shì
gǎn zhēn
gǎn dāng
gǎn duàn
gǎn dài
pǔ yǒng
qiáng yǒng
lián yǒng
qiáo yǒng
xiāo yǒng
dǎn yǒng
chéng yǒng
lián yǒng
zhì yǒng
guān yǒng
xiāng yǒng
quán yǒng
móu yǒng
fù yǒng
piào yǒng
xiāo yǒng
bīng yǒng
qí yǒng
chà yǒng
juàn yǒng
yīng yǒng
guǎng yǒng
shuǐ yǒng
quán yǒng
jǐng yǒng
biāo yǒng
yì yǒng
háo yǒng
gàn yǒng
zhài yǒng
piào yǒng
fèn yǒng
zuò yǒng
gǎn yǒng
chén yǒng
huǒ yǒng
jīn yǒng
pí yǒng
dà yǒng
yì yǒng
měng yǒng
shuǎn yǒng
shěn yǒng
xián yǒng
hù yǒng
chěng yǒng
xiǎo yǒng
jiǎ yǒng
mán yǒng
zhōng yǒng
fèn yǒng
xìn yǒng
piāo yǒng
jué yǒng
guǒ yǒng
ráo yǒng
zhì yǒng
gāng yǒng
jú yǒng
jī yǒng
gǔ yǒng
shā yǒng
cái yǒng
mén yǒng
gū yǒng
biàn yǒng
qīng yǒng
dòu yǒng
qì yǒng
chōng yǒng
hàn yǒng
jiàn yǒng
yú yǒng
jiàn yǒng
shè yǒng
xuè yǒng
jiǎo yǒng
liàn yǒng
cháo yǒng
sǒng yǒng
cái yǒng
fáng yǒng
piāo yǒng
hǎo yǒng
yì yǒng
piào yǒng
yóu yǒng
kuáng yǒng
jì yǒng
jīng yǒng
lù yǒng
yàn yǒng
xiāo yǒng
hú yǒng
⒈ 果敢英勇。
引《周书·田弘传》:“﹝田弘﹞少慷慨,志立功名,膂力过人,敢勇有谋畧。”
元李文蔚《圯桥进履》第三折:“论敢勇可学谁也?”
《天雨花》第八回:“小的有个女壻,姓张名差,为人刚气,遇事敢勇。”
⒉ 指敢于决死的人。
引《周书·贺拔胜传》:“﹝太祖﹞乃募敢勇三千人,配胜以犯其军。”
《续资治通鉴·宋仁宗庆历元年》:“﹝韩琦﹞又募敢勇凡万八千人,使福将以击贼。”
敢gǎn(1)(形)有勇气;有胆量:勇~|果~。(2)(形)表示有胆量做某种事情:~作~为|~想|~说|~干。(3)(形)助动词;表示有把握做某种判断:我不~说他究竟哪一天来。(4)(形)〈书〉谦辞;表示冒昧地请求别人:~问|~请|~烦。
勇读音:yǒng勇yǒng(1)本义:(形)大胆;勇敢:(形)大胆;勇敢(2)姓。