xún shī
shān shī
biàn shī
tài shī
zhòu shī
tiāo shī
kuàng shī
xiāng shī
dǎo shī
líng shī
jìn shī
quán shī
bān shī
xiāng shī
tú shī
láo shī
nóng shī
huàn shī
bú shī
xùn shī
fèn shī
zuò shī
mù shī
yáng shī
xiān shī
qián shī
guǐ shī
kào shī
guó shī
nà shī
wén shī
shì shī
yāo shī
shuǐ shī
lùn shī
èr shī
wǎng shī
tuì shī
xī shī
luò shī
liàn shī
huó shī
yú shī
yào shī
láng shī
yǔ shī
shī shī
qí shī
hǎi shī
zhù shī
xīng shī
bǐng shī
qí shī
páng shī
wǒ shī
lǜ shī
zhàn shī
zǔ shī
gǔ shī
gǔn shī
quán shī
jì shī
mǔ shī
liàn shī
xī shī
wǔ shī
zàng shī
ā shī
lù shī
nǔ shī
lǘ shī
yuǎn shī
chū shī
jí shī
fēng shī
fǔ shī
zhuī shī
tōu shī
liè shī
jiè shī
chuān shī
bài shī
chú shī
yí shī
bān shī
yǔ shī
sù shī
cháng shī
gāo shī
bīn shī
jī shī
gōng shī
lǎo shī
jiàng shī
lòu shī
gǔ shī
hòu shī
fáng shī
hù shī
huí shī
jì shī
xué shī
jīn shī
huà shī
huáng shī
huǒ shī
míng shī
dān shī
jiǎn shī
xíng shī
chén shī
bīng shī
kuí shī
huǎn shī
xiàn shī
fù shī
jīng shī
liáng shī
jiǎng shī
diàn shī
diào shī
xuàn shī
jiǔ shī
jì shī
chá shī
lǚ shī
yuè shī
nǚ shī
piān shī
mò shī
zūn shī
huì shī
dào shī
chuán shī
dà shī
zhōu shī
xué shī
diān shī
fù shī
mén shī
léi shī
gū shī
shàn shī
wěi shī
běn shī
zhuǎn shī
bó shī
jiā shī
fù shī
liù shī
mín shī
tuó shī
ní shī
xiān shī
dì shī
guān shī
yǎn shī
gǎo shī
bā shī
yú shī
jì shī
mǎn shī
liàn shī
dū shī
léi shī
huò shī
bǎng shī
fēng shī
cháng shī
zǐ shī
fù shī
biāo shī
xióng shī
dōu shī
chǔ shī
yīng shī
jiào shī
jūn shī
qǐ shī
méng shī
niǎo shī
zōng shī
kuì shī
hán shī
dōng shī
chē shī
gāo shī
yì shī
chán shī
sòng shī
zhòu shī
jūn shī
zuǒ shī
cú shī
mǎ shī
èr shī
huī shī
ruì shī
jiàn shī
sān shī
shí shī
wáng shī
qìng shī
zhù shī
gū shī
mǔ shī
xiǎo shī
shì shī
fǎ shī
jiǎ shī
dá shī
sì shī
gǔ shī
rén shī
sàng shī
bān shī
dèng shī
qín shī
yī shī
xīn shī
guǎn shī
bǐ shī
cóng shī
zhèn shī
áo shī
bǎo shī
shú shī
shè shī
wū shī
bù shī
ēn shī
lián shī
⒈ 盲乐师。
引《吕氏春秋·孟冬》:“譬之若瞽师之避柱也,避柱而疾触杙也。”
南朝梁刘勰《文心雕龙·乐府》:“故知诗为乐心,声为乐体:乐体在声,瞽师务调其器;乐心在诗,君子宜正其文。”
明杨基《八月九日祀社稷述事》诗:“币玉趋宗伯,笙鏞奏瞽师。”
章炳麟《辨诗》:“韩愈、孟郊,盖《急就章》之别辞; 元稹、白居易,则日者、瞽师之诵也。”
乐师。古代常以盲人担任乐师,所以称为「瞽师」。
瞽gǔ(1)〈书〉(2)瞎眼。(3)没有识别的。(4)古代乐师。
师读音:shī[ shī ]1. 教人的人:老师。导师。师傅。师生。师徒。师德。良师益友。好(
)为人师。2. 擅长某种技术的人:工程师。医师。技师。
3. 效法:师法古人。
4. 榜样:师范。
5. 指由师徒或师生关系产生的:师母。师兄。师弟。师妹。
6. 对和尚或道士的尊称:法师。禅师。
7. 军队:会师。出师。
8. 军队的编制单位,团或旅的上一级:师长。师座。
9. 一国的首都:京师。
10. 姓。