piān shī
fǎ shī
líng shī
áo shī
qí shī
shī shī
sān shī
huó shī
yuǎn shī
bān shī
bā shī
fù shī
tài shī
jiǎn shī
fáng shī
jì shī
yāo shī
xún shī
jì shī
liàn shī
shú shī
quán shī
bīn shī
bài shī
dōng shī
ní shī
lǜ shī
huò shī
kuì shī
rén shī
mǔ shī
jiàng shī
jì shī
liáng shī
jiā shī
bīng shī
xióng shī
gǔn shī
guǎn shī
huà shī
tōu shī
lǚ shī
sì shī
míng shī
mǎ shī
fǔ shī
dào shī
nǚ shī
zàng shī
yáng shī
hòu shī
bān shī
jīng shī
yīng shī
páng shī
zhòu shī
wén shī
chú shī
guó shī
biāo shī
hù shī
bǐ shī
shàn shī
chén shī
zuò shī
huí shī
ā shī
dá shī
shí shī
lǎo shī
huǎn shī
liàn shī
yǔ shī
fù shī
ēn shī
tuó shī
yú shī
bó shī
zǐ shī
zhèn shī
dōu shī
zhōu shī
chá shī
nà shī
diào shī
jīn shī
shuǐ shī
zuǒ shī
biàn shī
zhàn shī
èr shī
wǒ shī
jiè shī
mù shī
shān shī
chuān shī
xíng shī
cóng shī
xiàn shī
fèn shī
sòng shī
huǒ shī
xīng shī
kuí shī
láng shī
láo shī
qián shī
lù shī
wǎng shī
jiào shī
xī shī
jūn shī
zhòu shī
jiǔ shī
bān shī
guān shī
guǐ shī
lián shī
lǘ shī
dèng shī
huáng shī
xuàn shī
běn shī
wáng shī
nóng shī
hán shī
bǎng shī
sù shī
gū shī
yī shī
huī shī
liù shī
yì shī
jí shī
qín shī
wū shī
jì shī
fù shī
sàng shī
diān shī
shì shī
chē shī
fēng shī
cú shī
huàn shī
léi shī
qǐ shī
quán shī
bǎo shī
zǔ shī
mén shī
dū shī
yuè shī
xué shī
ruì shī
huì shī
xī shī
gǔ shī
gǎo shī
xiāng shī
dì shī
dǎo shī
jī shī
yú shī
jiǎng shī
èr shī
tuì shī
jiǎ shī
kào shī
bù shī
gōng shī
xiān shī
cháng shī
méng shī
jìn shī
gāo shī
dà shī
jiàn shī
tiāo shī
mǔ shī
yí shī
gū shī
zōng shī
mín shī
yǔ shī
xué shī
jūn shī
shì shī
kuàng shī
cháng shī
nǔ shī
wěi shī
shè shī
fēng shī
chán shī
tú shī
chū shī
yǎn shī
chuán shī
qí shī
luò shī
qìng shī
zhuǎn shī
liè shī
xùn shī
zhuī shī
lùn shī
xiān shī
zūn shī
yào shī
zhù shī
chǔ shī
fù shī
dān shī
lòu shī
zhù shī
mǎn shī
bǐng shī
niǎo shī
xīn shī
xiǎo shī
wǔ shī
hǎi shī
gǔ shī
léi shī
diàn shī
gāo shī
liàn shī
xiāng shī
bú shī
mò shī
gǔ shī
⒈ 我众。
引《书·舜典》:“帝曰:‘ 龙,朕堲谗説殄行,震惊朕师。命汝作纳言,夙夜出纳朕命。’”
《书·大禹谟》:“汝惟不怠,揔朕师。”
《三国志·魏志·明帝纪》“丁未,行幸长安” 裴松之注引三国魏鱼豢《魏略》:“虎臣逐北,蹈尸涉血, 亮也小子,震惊朕师。”
宋无名氏《道山清话》:“以忧国为震惊朕师,以百姓愁叹为出自兼并之言。”
朕zhèn(代)古泛指“我的”或“我”;自秦始皇起专用作皇帝自称。朕zhèn(动)〈书〉预兆:~兆。
师读音:shī[ shī ]1. 教人的人:老师。导师。师傅。师生。师徒。师德。良师益友。好(
)为人师。2. 擅长某种技术的人:工程师。医师。技师。
3. 效法:师法古人。
4. 榜样:师范。
5. 指由师徒或师生关系产生的:师母。师兄。师弟。师妹。
6. 对和尚或道士的尊称:法师。禅师。
7. 军队:会师。出师。
8. 军队的编制单位,团或旅的上一级:师长。师座。
9. 一国的首都:京师。
10. 姓。