jiǒng zhú
jiǒng lù
jiǒng kùn
jiǒng cù
jiǒng lù
jiǒng qìng
jiǒng bù
jiǒng jù
jiǒng náo
jiǒng bào
jiǒng sè
jiǒng zhuàng
jiǒng jí
jiǒng zhì
jiǒng jué
jiǒng rǔ
jiǒng juě
jiǒng jué
jiǒng jié
jiǒng jú
jiǒng bī
jiǒng chù
jiǒng qióng
jiǒng rán
jiǒng suō
jiǒng fá
jiǒng zhí
jiǒng jìng
jiǒng xiàng
jiǒng kuì
jiǒng zhí
jiǒng cuì
jiǒng shè
jiǒng huáng
jiǒng kǔ
jiǒng xiá
jiǒng è
jiǒng sè
jiǒng chǔn
jiǒng shù
jiǒng mò
jiǒng kuàng
jiǒng cù
jiǒng bài
jiǒng pò
jiǒng cù
jiǒng ài
jiǒng tài
jiǒng bì
gào fá
tuí fá
quē fá
chù fá
zǔ fá
guǎ fá
qióng fá
jì fá
shuāi fá
ráo fá
shé fá
kuì fá
xiāo fá
lóu fá
kùn fá
chuǎn fá
jué fá
láo fá
pín fá
juàn fá
quē fá
xū fá
bù fá
duǎn fá
dān fá
xiāo fá
pí fá
kōng fá
qiān fá
zào fá
tuí fá
bìng fá
jiù fá
bà fá
qiàn fá
dào fá
jiě fá
dān fá
chéng fá
jù fá
léi fá
jiǎn fá
jiǎn fá
qū fá
biǎn fá
jī fá
hán fá
sān fá
sōng fá
kě fá
qìng fá
lèi fá
píng fá
jiǒng fá
jiān fá
qū fá
窘乏jiǒngfá
(1) 缺乏;(好工具.)窘困
例手头窘乏英financial difficulties⒈ 穷困;贫乏。
引《宋书·张邵传》:“今食虽寡,然朝夕未至窘乏,岂可捨万全之术,而即危亡之道。”
宋苏轼《代张方平谏用兵书》:“而数年以来,公私窘乏,内府之积,扫地无餘。”
明唐顺之《送邑令李龙罔擢户部主事序》:“军储国需窘乏常在目前,而里閭疾苦常在千万里外。”
清王韬《瓮牖馀谈·记忠贼事》:“及长乃归,父母家生计窘乏,时难自给。”
窘jiǒng(1)(形)穷困:~迫|~困|枯~。(2)(形)为难:~相|~况|~境|受~。
乏读音:fá乏fá(1)(动)缺少:~趣。(2)(形)疲倦:疲~。