fū fù
fū nán
fū zào
fū shì
fū niáng
fū wū
fū ráo
fū yì
fū zhū
fū ráo
fū chāi
fū xù
fū lí
fū kè
fū mǎ
fū rén
fū xù
fū yú
fū qī
fū lì
fū pái
fū zhǔ
fū lí
fū tián
fū diào
fū jiǎo
fū jūn
fū xū
fū suì
fū sù
fū nú
fū yě
fú fū
fū zhí
fū bù
fū tóu
fū quán
fū yí
fū gāng
fū bù
fū nán
fū róng
fū jiā
fū jiàng
fū zǐ
fū tú
fū shuì
fū dǎng
lún bù
chī bù
yǔ bù
cū bù
biàn bù
cuán bù
tǔ bù
shī bù
jiāo bù
dì bù
kòu bù
lián bù
má bù
zhuǎn bù
biàn bù
sǎ bù
huì bù
jiān bù
chén bù
zhǎn bù
lí bù
yāo bù
xìn bù
shàn bù
zū bù
shū bù
gōng bù
bào bù
jū bù
huò bù
yí bù
miàn bù
mán bù
zhǎn bù
pái bù
hé bù
chuán bù
kūn bù
nà bù
juàn bù
yuè bù
huà bù
shēn bù
gěi bù
shā bù
fù bù
jiāo bù
zhù bù
pī bù
duān bù
tái bù
dà bù
shǔ bù
zhuī bù
jiān bù
yún bù
zhì bù
zhuō bù
gōng bù
sàn bù
cū bù
kāi bù
bān bù
sì bù
qí bù
zhòng bù
fū bù
shā bù
fū bù
fēng bù
liè bù
mā bù
chán bù
lù bù
pī bù
fā bù
è bù
chǐ bù
bān bù
tiě bù
mì bù
shū bù
huán bù
huà bù
bǎi bu
fān bù
kān bù
cì bù
fā bù
mián bù
bān bù
yáng bù
màn bù
pán bù
qīng bù
kān bù
yǐn bù
zǒng bù
qún bù
piāo bù
zhāo bù
sī bù
mò bù
suō bù
léi bù
diào bù
xīng bù
cān bù
dǎn bù
chōu bù
tà bù
zī bù
xiǎo bù
zǎn bù
shī bù
cái bù
gé bù
bāng bù
sù bù
gòng bù
dào bù
gōng bù
xià bù
qí bù
guǒ bù
dōng bù
lěng bù
cóng bù
niào bù
lú bù
nà bù
lè bù
jǐn bù
mián bù
jiāo bù
tóng bù
zhú bù
xuán bù
tái bù
fēi bù
chèn bù
qián bù
huā bù
piǎo bù
zēng bù
zhōu bù
dūn bù
yán bù
chéng bù
huǒ bù
zhā bù
zhěng bù
mǎn bù
shí bù
hóng bù
péng bù
liú bù
qī bù
fān bù
máo bù
mǎ bù
bái bù
kāi bù
zú bù
zī bù
róng bù
fá bù
xī bù
lú bù
báo bù
jīng bù
xuān bù
guì bù
zá bù
guān bù
zhēng bù
yóu bù
tà bù
zhī bù
fū bù
lù bù
qí bù
xuǎn bù
jūn bù
luó bù
piào bù
bū bù
sī bù
tuō bù
cì bù
pèi bù
fēng bù
mù bù
xì bù
dàn bù
sōng bù
zēng bù
suì bù
quán bù
fān bù
dāo bù
chà bù
shì bù
fān bù
xíng bù
wéi bù
pù bù
táng bù
gé bù
jiāo bù
lǐ bù
shū bù
pì bù
bān bù
zhuàng bù
huī bù
cí bù
bō bù
gū bù
cuì bù
fēn bù
yī bù
zhòu bù
mài bù
jiá bù
古代赋税的一种。指以货币形式支付的代替力役的人口税。
《周礼·地官·闾师》:“凡无职者出夫布。” 贾公彦疏:“出夫布者,亦使出一夫口税之泉也。” 孙诒让正义引江永云:“夫布……与今时丁钱相似。”
1. 旧时称成年男子:渔夫。农夫。万夫不当之勇。
2. 旧时称服劳役的人:夫役。拉夫。
3. 〔夫子〕a.旧时对学者的称呼;b.旧时称老师;c.旧时妻称夫;d.称读古书而思想陈腐的人。
4. 与妻结成配偶者:丈夫。夫妇。
布读音:bù布bù(1)(名)用棉、麻等织成的、可以做衣服或其他物件的材料:棉~|麻~|~鞋。(2)姓。(3)(动)宣告;宣布:发~|公~|~告|开诚~公。(4)(动)散布;分布:阴云密~|铁路公路遍~全国。(5)(动)布置:~局|~下天罗地网。