tè jǐng
tè cháng
tè xiàn
tè qǐ
tè xián
tè gòng
tè chū
tè diǎn
tè diǎn
tè qū
tè shòu
tè zhì
tè jià
tè shèn
tè qí
tè bá
tè yǒu
tè dá
tè děng
tè jìn
tè shà
tè zhǐ
tè jì
tè zàn
tè jiǎn
tè lái
tè pài
tè yāo
tè jiān
tè xiào
tè qiān
tè yīng
tè cài
tè de
tè miǎn
tè yì
tè xiě
tè zhǔn
tè shēng
tè jí
tè dāng
tè gōng
tè chǎn
tè dǐ
tè jué
tè quán
tè niú
tè chú
tè lè
tè zòu
tè jià
tè xǔ
tè zhāo
tè yín
tè de
tè bǐng
tè xìng
tè bài
tè běn
tè zhǒng
tè cì
tè sè
tè shí
tè quán
tè jí
tè kē
tè jiā
tè yòu
tè sì
tè zhuó
tè yuē
tè yì
tè qiǎn
tè kuài
tè mìng
tè dìng
tè jiāng
tè lài
tè lì
tè lì
tè jué
tè huì
tè wù
tè zhēng
tè shì
tè shū
tè wèi
tè bié
tè xiù
tè bǐng
tè gǔ
tè tè
tè gǔ
tè xùn
tè jí
tè dài
tè dì
tè bǐ
kuāng zàn
bīn zàn
biáo zàn
jiē zàn
mì zàn
biàn zàn
kuā zàn
bì zàn
pí zàn
jiǎng zàn
jiǎng zàn
chēng zàn
yōu zàn
jī zàn
quàn zàn
qiān zàn
sòng zàn
fú zàn
yì zàn
zhù zàn
bāo zàn
móu zàn
wáng zàn
píng zàn
zhēn zàn
mò zàn
miù zàn
rán zàn
bìn zàn
huà zàn
qīn zàn
miù zàn
fěng zàn
tú zàn
hóng zàn
xuě zàn
jiǎng zàn
fǔ zàn
fū zàn
shǎng zàn
āi zàn
kāi zàn
tuī zàn
tí zàn
lùn zàn
jiǔ zàn
zhǔ zàn
yì zàn
jīng zàn
míng zàn
jiā zàn
guāng zàn
bīn zàn
tàn zàn
yǒng zàn
xiāng zàn
yǎng zàn
liǎn zàn
zì zàn
bài zàn
zhuàn zàn
cān zàn
tè zàn
jiāo zàn
⒈ 谓朝见皇帝时,赞拜者先独赞其名。
引《后汉书·张禹传》:“每朝见,特赞,与三公絶席。”
《资治通鉴·汉殇帝延平元年》引此文, 胡三省注云:“特赞者,每朝见,赞拜者先独赞禹名,既乃赞太尉名以下, 禹不与三公同赞也。”
特tè(1)(副)特殊;超出一般:~等|~效。(2)(副)特地:~意|~邀。(3)(名)指特务:敌~|防~。(4)(副)〈书〉只;但:不~此地也。
赞读音:zàn赞zàn(1)(动)帮助:~助。(2)(动)称赞:~许。(3)(名)旧时的一种文体;内容是称赞人物的:像~。