mí zuì
mí chán
mí máng
mí zhèn
mí huò
mí dié
mí fù
mí mèn
mí yú
mí mèi
mí deng
mí huò
mí duàn
mí dùn
mí qì
mí cuò
mí wǎng
mí hé
mí zhēn
mí wù
mí tāng
mí mí
mí wù
mí zuì
mí guān
mí tóu
mí àn
mí niǎo
mí xī
mí xuàn
mí ní
mí guǐ
mí yǎn
mí tiān
mí hū
mí jūn
mí jìng
mí zhe
mí cáng
mí zhí
mí yún
mí yòu
mí mò
mí rén
mí yì
mí méng
mí chī
mí zhì
mí zōng
mí wù
mí sǐ
mí xiāng
mí chī
mí huáng
mí bèi
mí hún
mí kuáng
mí luàn
mí máng
mí qíng
mí yí
mí mù
mí nǐ
mí gōng
mí chuān
mí xī
mí juàn
mí yàng
mí dié
mí méng
mí xìn
mí bì
mí fán
mí fāng
mí zhuì
mí yān
mí tuán
mí xíng
mí tú
mí lóu
mí lù
mí dào
mí shè
mí guó
mí mèng
mí xìng
mí zhōng
mí yǔ
mí miù
mí sī
mí hú
mí dǔn
mí kōng
mí liú
mí jiàn
mí sī
mí jué
mí wàng
mí màn
mí jīn
mí xiàng
mí tóng
mí hu
mí xiāng
mí tú
mí nòng
mí tì
mí méng
mí què
mí huā
mí bài
mí mèi
mí mì
mí yáng
mí wán
mí xī
mí àn
mí huàn
mí xīn
mí xì
mí bù
mí huí
mí lù
mí háng
mí zhàng
mí shān
mí lí
mí qiào
mí gǔ
mí mò
mí àn
mí huì
mí yào
mí shī
mí shí
mí bāng
mí liàn
mí nì
mí lǐ
mí wù
mí wù
mí fēng
mí wáng
mí mín
mí duó
mí sī
mí miù
mí nì
mí ěr
mí dàn
mí zhì
mí hūn
mí dēng
mí mào
mí zhuó
mí wǎng
mí tú
mí lí
mí chén
mí wǎng
mí guǎi
mí sāi
mí bèi
mí xī
mí cǎi
mí yuè
⒈ 迷惑。
引《韩诗外传》卷五:“耳不闻学,行无正义,迷迷然以富利为隆,是俗人也。”
⒉ 模糊不明貌。
引唐李贺《公无出门》诗:“天迷迷,地密密。”
唐司空图《春愁赋》:“燕泥滴滴而簷坏,蛛网迷迷而帐空。”
⒊ 迷迷糊糊,神志不清。
引《水浒传》第三九回:“这两日迷迷不好,正在这里害酒。”
⒋ 依附貌。
引清张岱《陶庵梦忆·龙山放灯》:“又如隋煬帝夜游倾数斛萤火於山谷间,团结方开,倚草附木迷迷不去者。”
⒌ 笑貌。迷,用同“眯”。
引叶圣陶《潘先生在难中》一:“他作举杯就口的样子,迷迷地笑着。”
沈从文《边城》十九:“想起二老说的话,不由得迷迷的笑着。”