dāi chī
dāi láo
dāi bèn
dāi dāi
dāi wù
dāi shǎ
dāi tóu
dāi gēn
dāi sī
dāi huò
dāi zi
dāi bìng
dāi hē
dāi zhēng
dāi lèng
dāi zhì
dāi qì
dāi mù
dāi cái
dāi dà
dāi zhòng
dāi zhèng
dāi niǎo
dāi rén
dāi chán
dāi bǎn
dāi jī
dāi hān
dāi zhì
dāi hàn
dāi dùn
dāi xìng
dāi kuàng
dāi dìng
dāi hàn
dāi róng
dāi xiàng
dāi zhàng
dāi cí
dāi fǔ
dāi sè
dāi huà
dāi guā
jié chán
fēng shàn
jìn chán
shì chán
dǎ chán
zhōng chán
xiāng chán
lùn chán
hú chán
xué chán
nèi chán
bī chán
kū chán
zhèng chán
wài chán
dēng chán
sì chán
bāo chán
mào chán
tán chán
xiū chán
chuán chán
dì chán
yáo chán
zuò chán
piān chán
táo chán
rù chán
xíng chán
shū chán
zī chán
dāi chán
xún chán
qī chán
yè chán
yuān chán
chū chán
ān chán
bì chán
dān chán
bān chán
chá chán
chū chán
gū chán
jiāo chán
xūn chán
yī chán
huà chán
kuáng chán
chéng chán
shī chán
sān chán
shòu shàn
⒈ 比喻隐晦难解的语言或事理。
引元史九敬先《庄周梦》第二折:“猜呆禪,打哑谜,能参透其中意。”
呆dāi(1)(形)傻、愚蠢:痴~。(2)(形)不灵活;死板:两眼发~。(3)同“待”。
禅读音:chán,shàn[ chán ]1. 佛教指静思:坐禅。参(cān)禅。禅心。禅机(佛教禅宗启发门徒悟道时使用的隐语、比喻以及带有暗示性的动作等)。禅宗。禅定。
2. 特指佛教的:禅师。禅杖。禅林。禅堂。