dīng dōng
dīng lì
dīng qián
dīng hài
dīng bà
dīng gōng
dīng rén
dīng wèi
dīng shēn
dīng qióng
dīng jí
dīng wèi
dīng chǒu
dīng dōng
dīng dāng
dīng qiáng
dīng qī
dīng dīng
dīng luò
dīng zhōng
dīng jiǎ
dīng chén
dīng mǐ
dīng duì
dīng zé
dīng shí
dīng bà
dīng kǒu
dīng yì
dīng jiān
dīng xié
dīng kēng
dīng sāi
dīng yōu
dīng zhì
dīng zì
dīng māo
dīng liáng
dīng bù
dīng lián
dīng shū
dīng lǎo
dīng zǐ
dīng bù
dīng fū
dīng yè
dīng yín
dīng nǚ
dīng dàng
dīng shé
dīng líng
dīng jī
dīng zhǔ
dīng xī
dīng yáo
dīng cáo
dīng lì
dīng juàn
dīng líng
dīng nú
dīng kuài
dīng tián
dīng fāng
dīng kè
dīng líng
dīng dāng
dīng mǎo
dīng sì
dīng wēng
dīng cè
dīng bā
dīng chǎn
dīng zhuàng
dīng bǐng
dīng nán
dīng lán
dīng jì
dīng nián
dīng líng
dīng fù
dīng chén
dīng níng
dīng bì
dīng wán
dīng jiàng
dīng shāo
dīng tóu
dīng lì
dīng diǎn
dīng wū
dīng dǎo
dīng hù
dīng hài
dīng xiāng
丁当dīngdāng
(1) 象声词,形容金属、瓷器等的碰撞声。也作叮当、玎当
英jingle;clater;dingdong状声词。形容金属、瓷器、玉石等撞击的声音。如:「风铃丁当丁当响。」也作「叮当」。
1. 天干的第四位,用于作顺序第四的代称:丁是丁,卯是卯。
2. 成年男子。
3. 人口。
4. 从事某种劳动的人:园丁。
當读音:dāng,dàng,dǎng[ dāng ]1. 擔任。如:“當記者”、“當教員”。
2. 主管、管理。如:“當家”、“當位”、“當權”、“當政”。
3. 承受。如:“不敢當”、“敢做敢當”、“當之無愧”。
4. 適合、相稱。如:“門當戶對”、“旗鼓相當”。
5. 對著、向著。如:“當面談話”、“當機立斷”、“首當其衝”、“當著眾人把話說清楚!”
6. 值、正值。如:“當班”。《孟子滕文公上》:“當堯之時,天下猶未平。”《禮記曲禮上》:“當食不歎。”
7. 當作、作為。如:“安步當車”、“寒夜客來茶當酒”。
8. 判決、判處。《史記卷一○七魏其武安侯傳》:“乃劾魏其矯先帝詔,罪當棄市。”
9. 彼、那。指在事情發生的時間內。如:“當年”、“當時”、“當天”。
10. 應該。如:“當仁不讓”、“當省則省,當用則用。”《史記卷八十七李斯傳》:“安得亡國之言!此非人臣所當議也!”
11. 形容撞擊金屬器物的聲音。如:“當!當!當!遠處傳來教堂的鐘聲。”
12. 頂端。如瓜蒂稱為“瓜當”,屋簷頂端的蓋瓦頭稱為“瓦當”。