hān zhuō
hān hòu
hān xì
hān qì
hān zhēn
hān wán
gàng dùn
hān pí
hān zhí
hān xiào
hān qǐn
hān shi
hān dāi
hān xī
hān dà
hān jìn
hān tài
hān wù
hān gàng
hān jiàn
hān shēng
hān miù
hān chéng
hān jí
hān sè
hān láng
hān liáo
hān zi
hān hān
hān dāi
hān hài
hān chī
hān xióng
hān tiào
hān ér
hān bāo
hān jū
hān shǎ
hān lián
hān cōng
cháng tài
biǎo tài
jī tài
shī tài
yì tài
jiān tài
zǔ tài
xiū tài
bù tài
xiào tài
xí tài
shuǐ tài
guǎ tài
dùn tài
qíng tài
xīn tài
zī tài
jī tài
héng tài
qí tài
miào tài
jiāo tài
ào tài
fěn tài
lǎo tài
běn tài
biàn tài
yóu tài
shì tài
qǐ tài
jiǒng tài
mèi tài
liǔ tài
shēng tài
wěi tài
fēng tài
hān tài
yàn tài
hào tài
zhòng tài
zhuàng tài
jí tài
kuáng tài
róu tài
làng tài
yì tài
ài tài
bìng tài
jiù tài
shuì tài
jìng tài
gù tài
shì tài
suān tài
wǔ tài
dòng tài
chǒu tài
hán tài
shén tài
diào tài
bǎi tài
shì tài
chūn tài
zuò tài
xíng tài
níng tài
yè tài
gǒu tài
zhǐ tài
guǐ tài
fù tai
tǐ tài
shì tài
chán tài
yì tài
zhēn tài
yè tài
gù tài
zuì tài
liǎn tài
jiǔ tài
xiàng tài
yǒu tài
biāo tài
jiāo tài
jiāo tài
hān tài
chuò tài
憨态hāntài
(1) 天真娇痴的神态
例憨态.可掬英a simple and naive look⒈ 天真娇痴的神态。
引唐颜师古《隋遗录》卷上:“帝谓世南曰:昔传飞鷰可掌上舞,朕常谓儒生饰於文字,岂人能若是乎。今得寳儿,方昭前事,然多憨态。”
《二十年目睹之怪现状》第五一回:“这是女孩子的憨态,要这样才有意味呢。”
茅盾《子夜》十八:“吴少奶奶是看惯她妹子的憨态的,也就不以为奇。”
娇痴的态度。
如:「憨态可掬」。
憨hān(1)(形)傻;痴呆。(2)(形)朴实;天真。(3)(形)姓。
态读音:tài态(1)(名)本义:形状;状态:形状;状态(2)(名)一种语法状态:主动~|被动~。