jì bì
jì fèn
jì dàn
jì shèng
jì huì
jì zhēn
jì du
jì zì
jì zhì
jì suì
jì kè
jì yàn
jì wǔ
jì shí
jì qián
jì dú
jì dù
jì cái
jì è
jì suì
jì sú
jì yòng
jì zhāi
jì jí
jì yuàn
jì jí
jì biǎn
jì kǒu
jì huì
jì shí
jì nǎi
jì chén
jì jìn
jì zēng
jì hài
jì zuò
jì mén
jì rì
jì hèn
jì kè
jì mào
shàng chén
shèng chén
zhū chén
sī chén
sì chén
hú chén
yán chén
jì chén
liáng chén
jiā chén
dàn chén
chāo chén
shòu chén
fā chén
èr chén
jí chén
fāng chén
shòu chén
bù chén
lìng chén
qī chén
dà chén
guàn chén
zhēn chén
nǎng chén
sān chén
gū chén
huǒ chén
duó chén
rèn chén
xī chén
bǐ chén
kǎo chén
zōu chén
jì chén
zhǐ chén
cóng chén
chù chén
shēn chén
dàn chén
féng chén
líng chén
shuāng chén
xīng chén
lái chén
jí chén
chāng chén
cè chén
shí chen
ruò chén
yán chén
huā chén
biàn chén
gòu chén
chōng chén
gāng chén
wǔ chén
jiàn chén
yáo chén
sī chén
zhèng chén
cháo chén
gǒng chén
jiā chén
jiā chén
gēng chén
mào chén
fú chén
chóu chén
kè chén
běi chén
shēng chén
dīng chén
rì chén
juān chén
忌日。
⒈ 忌日。
引唐白居易《绣阿弥陀佛赞序》:“绣阿弥陀佛一躯,女弟子京兆杜氏奉,为妣范阳县太君卢夫人八月十一日忌辰所造也。”
《旧五代史·梁书·末帝纪上》:“倐临祥制,俯迫忌辰,音容永远而莫追,号感弥深而难抑。”
清李渔《怜香伴·毡集》:“那日是先君的忌辰,忽起终天之恨,往荒陇庐墓。”
萧乾《一本褪色的相册·<鱼饵·论坛·阵地>》:“另外还出过一些纪念外国作家诞辰或忌辰的专刊。”
人去世的日子,旧俗在此日禁止娱乐行为,故称为「忌辰」。
忌jì(1)(动)忌妒:~刻|猜~。(2)(动)怕:顾~|~惮。(3)(动)认为不适宜而避免:~嘴|~生冷。(4)(动)戒除:~烟|~酒。
辰读音:chén辰chén(1)(名)(2)地支的第五位。参看〔干支〕。(3)日、月、星的统称:星~。(4)古代把一昼夜分作十二辰:时~。(5)时光;日子:诞~。(6)指辰州(旧府名;府治在今湖南沅陵县)。