qín dào
qín qù
qín hú
qín zūn
qín chuáng
qín tái
qín zhì
qín shī
qín gē
qín gāo
qín chéng
qín yǐn
qín chuān
qín yì
qín yīn
qín cái
qín zhù
qín shāng
qín yì
qín jǐ
qín kè
qín táng
qín yǐn
qín lǐ
qín tóng
qín àn
qín zhī
qín shì
qín chóng
qín dé
qín xīn
qín hǎo
qín huī
qín zūn
qín xù
qín cè
qín qǔ
qín pǔ
qín yùn
qín xiè
qín zhěn
qín shì
qín sè
qín jiǎ
qín yàn
qín diào
qín jiàn
qín cāo
qín hè
qín jiàn
qín yán
qín xuān
qín náng
qín xī
qín xián
qín chuí
qín zhěn
qín diào
qín shū
qín zūn
qín gōng
qín sī
qín ruǎn
huí xuān
lín xuān
yóu xuān
hóng xuān
xióng xuān
dùn xuān
dǎo xuān
zhōu xuān
qīng xuān
hún xuān
zhù xuān
sēng xuān
jiǎng xuān
líng xuān
qīng xuān
gāo xuān
lún xuān
dōng xuān
céng xuān
jìn xuān
fān xuān
fēi xuān
xī xuān
hùn xuān
huá xuān
dì xuān
kāi xuān
cháo xuān
xíng xuān
ér xuān
xiàng xuān
zān xuān
liū xuān
huáng xuān
qióng xuān
zhì xuān
líng xuān
yún xuān
róng xuān
fān xuān
máo xuān
diāo xuān
qín xuān
yán xuān
téng xuān
zhū xuān
jīn xuān
míng xuān
jǐn xuān
méi xuān
chuāng xuān
wén xuān
jīng xuān
tíng xuān
qín xuān
wéi xuān
máo xuān
pí xuān
yú xuān
lián xuān
fēng xuān
chūn xuān
xī xuān
méi xuān
tíng xuān
wǎng xuān
chén xuān
yán xuān
píng xuān
liàn xuān
liáng xuān
nóng xuān
zhú xuān
luán xuān
yì xuān
chì xuān
yáo xuān
lín xuān
chéng xuān
huáng xuān
máo xuān
hè xuān
xīng xuān
chāng xuān
fāng xuān
sōng xuān
sù xuān
líng xuān
⒈ 琴室。
引唐皎然《晦夜李侍御蕚宅集招潘述汤衡海上人饮茶赋》诗:“晦夜不生月,琴轩犹为开。”
宋长吉《赠台倅徐太傅》诗:“沙鸟下琴轩,江风起厅树。”
琴qín(1)(名)古琴。(2)(名)某些乐器的统称;如钢琴、提琴、胡琴等:~键|~师|古~。
轩读音:xuān轩xuān(1)(形)〈书〉高:~昂|~敞|~朗。(2)姓。轩xuān(1)(名)有窗的廊子或小房子(多用做书斋名或饭店等的字号)。(2)(名)古代一种有帷幕而前顶较高的车。(3)(名)〈书〉窗户;门。