féng huì
féng fú
féng qī
féng shì
féng yè
féng rán
féng jí
féng yāng
féng yuán
féng qiǎo
féng xiōng
féng chūn
féng féng
féng chí
féng yì
féng chǔ
féng mén
féng diān
féng yù
féng lóng
féng chén
féng zé
féng jūn
féng jiàn
féng shí
féng liú
féng zāo
féng lèi
féng yǒng
féng luó
féng jiē
féng lái
féng jí
féng nián
féng chāng
féng è
féng zhàn
féng sūn
féng yuán
féng wù
féng yīn
féng méng
féng yī
féng chǎng
féng wù
féng yíng
féng hé
féng cháng
féng bǐ
féng rén
féng fēn
féng zhí
bù zhān
yù zhàn
kuǎn zhàn
lán zhàn
gōng zhàn
qiáng zhàn
tūn zhàn
lǚ zhàn
zhē zhàn
bì zhàn
xióng zhàn
wǎ zhàn
féng zhàn
zhào zhàn
háo zhàn
kǒu zhàn
zá zhàn
xīng zhān
biāo zhàn
dú zhàn
chuāi zhàn
niǎo zhān
mǎ zhàn
fèng zhàn
qīn zhàn
zǐ zhàn
jiān zhàn
jiū zhàn
bà zhàn
guān zhàn
fēng zhàn
jǐ zhàn
dá zhàn
xí zhàn
jī zhàn
bǔ zhàn
zì zhàn
lín zhàn
bī zhàn
qiǎng zhàn
jí zhàn
quān zhàn
chān zhàn
⒈ 占卜。
引《汉书·东方朔传赞》:“朔之詼谐,逢占射覆。”
《后汉书·方术传序》:“其流又有风角、遁甲、七政、元气、六日七分、逢占、日者、挺专、须臾、孤虚之术。”
逢féng(1)(动)遇到;遇见:相~|遭~。(2)(动)迎合。
占读音:zhān,zhàn[ zhān ]
1. 迷信的人用铜钱或牙牌等判断吉凶:占卜。占卦。
2. 姓。
[ zhàn ]
1. 据有,用强力取得:占据。霸占。强占。
2. 处于某种地位或情势:占理。占优势。
3. 口说,口授。
4. 估计上报:令民得以律占租。