liáng xuān
liáng shì
liáng liáng
liáng huò
liáng yì
liáng shàn
liáng bó
liáng fěn
liáng yī
liáng jiāng
liáng yīn
liáng sǎn
liáng shēng
liáng yè
liáng yù
liáng yān
liáng diàn
liáng jiào
liáng cài
liáng sī
liáng huā
liáng guāng
liáng hàn
liáng néng
liáng cǎo
liáng guān
liáng diàn
liáng hòu
liáng mào
liáng yè
liáng zhāi
liáng mèi
liáng kǎ
liáng yún
liáng tà
liáng xí
liáng dié
liáng àn
liáng bǐng
liáng biāo
liáng shuǐ
liáng fēi
liáng gé
liáng chán
liáng chuī
liáng kuàng
liáng chuáng
liáng jǐng
liáng yào
liáng shuǎng
liáng bó
liáng tái
liáng luò
liáng yǒu
liáng yǐng
liáng kuai
liáng fēng
liáng yīn
liáng tíng
liáng sī
liáng táng
liáng dé
liáng jié
liáng péng
liáng fēn
liáng biāo
liáng wáng
liáng tán
liáng yě
liáng shān
liáng lěng
liáng wēn
liáng bàn
liáng xié
liáng miàn
liáng chuáng
liáng shì
liáng biāo
liáng guàn
liáng bō
liáng gāo
liáng àn
liáng yǔ
liáng xuè
liáng rè
liáng zhōu
liáng shā
liáng fēi
liáng sù
liáng qīng
liáng péng
liáng xié
liáng xuān
liáng shǔ
liáng chán
liáng tiān
liáng yuè
liáng hé
liáng qì
liáng èr
凉伞liángsǎn
(1) 见“阳伞”
英parasol;sunshade⒈ 亦作“凉伞”。用以遮蔽阳光的伞。
引元周达观《真腊风土记·国主出入》:“其诸臣僚国戚,皆骑象在前,远望红凉伞不计其数。”
夏衍《秋瑾传》序幕:“来了,大老爷的凉伞也看见了。”
⒉ 涼繖:古时用绢制成的遮太阳的伞。 宋宋敏求《春明退朝录》卷下:“京城士人,旧通用青绢凉繖。
引大中祥符五年九月,惟许亲王用之,餘并禁止。六年六月,始许中书枢密院依旧用繖出入。”
明何孟春《馀冬序录摘抄》卷五:“京师制不许用凉繖,暑月惟堂上官得用黑油长柄大扇。”
1. 温度低:凉快。凉爽。凉意。凉气。阴凉。凉丝丝。凉亭。荒凉。
2. 喻灰心,失望:听到这消息,我凉了半截。
3. 中国西晋末年至北魏,各族统治者在西北地区建立的割据政权:五凉(前、后、南、北、西)。
伞读音:sǎn伞sǎn(1)(名)挡雨或遮太阳的用具;用布、油纸、塑料等制成;中间有柄;可以张合:旱~|雨~。(2)(名)像伞的东西:降落~。(3)(名)姓。