chǎn qǔ
chǎn wàng
chǎn mèi
chǎn shuō
chǎn fù
chǎn tóu
chǎn xùn
chǎn zào
chǎn zǒu
chǎn zhà
chǎn shùn
chǎn yǔ
chǎn rén
chǎn yù
chǎn dé
chǎn kǒu
chǎn dú
chǎn yú
chǎn yán
chǎn jiāo
chǎn màn
chǎn yì
chǎn qū
chǎn xiào
chǎn bǐ
chǎn ěr
chǎn yòu
chǎn shǒu
chǎn àn
chǎn kuáng
chǎn jí
chǎn huò
chǎn shì
chǎn dú
chǎn qiǎo
chǎn cè
chǎn báo
chǎn róng
chǎn fèng
chǎn jìng
chǎn gǔ
chǎn xié
chǎn xiá
chǎn nìng
chǎn màn
chǎn mào
chǎn zǐ
chǎn mào
chǎn shī
chǎn guǐ
chǎn fū
chǎn wěi
chǎn xīn
chǎn cí
chǎn wěi
chǎn mù
chǎn àn
chǎn lèi
chǎn hài
chǎn sù
chǎn jìng
chǎn jì
chǎn chán
chǎn gēng
jiǎn zào
qiú zào
jiāo zào
jìng zào
gāng zào
luò zào
bào zào
chǔn zào
bǐ zào
jiāo zào
jìn zào
jīng zào
xiǎn zào
qīng zào
líng zào
guǐ zào
guǒ zào
jīn zào
fū zào
jué zào
fán zào
chǎn zào
fán zào
qiǎn zào
kè zào
qǐ zào
jí zào
ào zào
nǎo zào
biǎn zào
mèn zào
zhuó zào
guā zào
jìn zào
fèn zào
lǜ zào
dān zào
huǒ zào
pǎo zào
mài zào
tiāo zào
juàn zào
fú zào
biàn zào
jìng zào
fā zào
qīng zào
guǐ zào
kuáng zào
máo zao
⒈ 谄佞、浮躁。
引《资治通鉴·齐高帝建元四年》:“吏部尚书济阳江謐,性諂躁, 太祖殂, 謐恨不豫顾命;上即位, 謐又不迁官;以此怨望、诽谤。”
⒉ 指谄佞、浮躁的人。
引《资治通鉴·唐玄宗开元元年》:“左拾遗曲江张九龄,以亢之有重望,为上所信任,奏记劝其远諂躁,进纯厚。”
谄chǎn(动)谄媚、用卑贱的态度向人讨好:~媚|~言|~谀|协肩~笑。
躁读音:zào躁zào(形)急躁;性急;不冷静:烦~|急~|不骄不~|这人性子太~。