qián diàn
qián mín
qián qiǎng
qián quàn
qián láo
qián shù
qián zhǐ
qián yǎn
qián shén
qián piào
qián shě
qián xiàn
qián hú
qián fǎ
qián tiē
qián huá
qián wù
qián mò
qián wén
qián sì
qián hú
qián nú
qián cáo
qián láng
qián qū
qián shǔ
qián píng
qián dāo
qián qíng
qián fēng
qián liú
qián sù
qián hào
qián niǔ
qián gāng
qián pù
qián huāng
qián pǐ
qián qī
qián běn
qián bó
qián jià
qián chā
qián jiā
qián jiān
qián liè
qián guì
qián liáng
qián xīn
qián yǐn
qián chuàn
qián dài
qián màn
qián bó
qián gǔ
qián diǎn
qián mù
qián zhuō
qián huò
qián táng
qián qīng
qián cái
qián gēn
qián bāo
qián bù
qián duǒ
qián huì
qián bǔ
qián tǒng
qián guàn
qián chī
qián tān
qián é
qián zī
qián bì
qián chāo
qián guàn
qián fàn
qián qián
qián jú
qián lóng
qián chún
qián jīn
qián duǒ
shǐ chāo
jià chāo
hūn chāo
zòu chāo
yán chāo
zá chāo
jiāo chāo
bào chāo
yín chāo
shěng chāo
máo chāo
fèi chāo
zhào chāo
xiàn chāo
jiǎ chāo
xiǎng chāo
guān chāo
shì chāo
qián chāo
kòu chāo
zhū chāo
kē chāo
dào chāo
huài chāo
xíng chāo
kè chāo
bāo chāo
huì chāo
dǐ chāo
pò chāo
piào chāo
yǐng chāo
wō chāo
bǎo chāo
cūn chāo
yóu chāo
chū chāo
lù chāo
zhōng chāo
liào chāo
jiǎng chāo
chì chāo
huì chāo
shī chāo
shuì chāo
zhèng chāo
màn chāo
luò chāo
dà chāo
gōng chāo
qīn chāo
xiǎo chāo
jié chāo
hù chāo
wài chāo
péi chāo
jì chāo
shǒu chāo
míng chāo
wěi chāo
bù chāo
měi chāo
tiē chāo
tóng chāo
fèng chāo
zhāi chāo
shū chāo
dǎo chāo
钱钞qiánchāo
(1) 旧时泛指钱
英money⒈ 泛指钱财。
引《宋史·王安礼传》:“向所患者用不足,朝廷今捐钱钞五百万緡,以供军食有餘矣。”
清洪昇《长生殿·驿备》:“自从拾得杨娘娘锦袜,过客争求一看,赚了许多钱钞。”
沙汀《凶手》:“他一直只是惦记着他失去了的钱钞,他那死了的妻子。”
⒉ 指钱币。
引《水浒传》第十二回:“只有祖上留下这口宝刀,从来跟着洒家,如今事急无措,只得拿去街上货卖得千百贯钱钞。”
《醒世恒言·张孝基陈留认舅》:“张孝基心中不忍,教家人朱信捨与他几个钱钞。”
银票,钱财。
钱qián(1)(名)铜钱:一个~|~串儿。(2)(名)货币:银~|一块~。(3)(名)款子;费用:一笔~|饭~|车~|买书的~。(4)(名)钱财:有~有势|敛~|搂~|捞~。(5)(名)(~儿)形状像铜钱的东西:榆~儿|纸~儿。(6)(名)(Qián)姓。(7)(量)重量单位。十厘等于一钱;十钱等于一两。
钞读音:chāo钞chāo(1)(名)钞票;纸币:现~。(2)同“抄”。