níng tīng
sǒng tīng
jiān tīng
hán tīng
qīng tīng
cè tīng
qǐng tīng
dá tīng
qiè tīng
tú tīng
dào tīng
fú tīng
dào tīng
tì tīng
zhù tīng
mǎn tīng
āi tīng
kuī tīng
shì tīng
yíng tīng
chān tīng
hùn tīng
huán tīng
hùn tīng
sǎo tīng
tàn tīng
qì tīng
cí tīng
gōng tīng
jí tīng
huì tīng
piān tīng
fēng tīng
qián tīng
jìng tīng
bù tīng
rén tīng
qiū tīng
nán tīng
jǐn tīng
chóng tīng
wù tīng
héng tīng
jiàn tīng
jiū tīng
jiān tīng
qún tīng
shì tīng
guān tīng
líng tīng
gǒng tīng
sǒng tīng
wàng tīng
kě tīng
bù tīng
dì tīng
fù tīng
chún tīng
xì tīng
jì tīng
shén tīng
fán tīng
jìng tīng
shuō tīng
cōng tīng
fǔ tīng
mù tīng
qīng tīng
guò tīng
dú tīng
gāo tīng
xìn tīng
tōu tīng
hòu tīng
tiān tīng
huàn tīng
yǐ tīng
cóng tīng
chóu tīng
jūn tīng
chéng tīng
xùn tīng
cǎi tīng
chá tīng
fú tīng
juàn tīng
yù tīng
wèng tīng
shǔ tīng
dū tīng
shōu tīng
yuǎn tīng
hào tīng
bì tīng
sù tīng
wǔ tīng
fǔ tīng
chuí tīng
jī tīng
xìng tīng
nì tīng
fǎn tīng
ào tīng
cháo tīng
zhōng tīng
lì tīng
nào tīng
zì tīng
dì tīng
chén tīng
shěng tīng
zhōu tīng
cì tīng
wén tīng
dǎ ting
páng tīng
jiè tīng
chè tīng
dòng tīng
mò tīng
máng tīng
miù tīng
shòu tīng
dì tīng
chén tīng
rèn tīng
wù tīng
⒈ 后多用于书面语,常指仔细注意地听。
引汉扬雄《法言·五百》:“聆听前世,清视在下,鑑莫近於斯矣。”
许地山《缀网劳蛛·命命鸟》:“现时正在演说,好些人物都在那里聆听法音。”
徐迟《牡丹》六:“魏紫坐在包厢中,凝视着舞台,聆听着歌乐,不觉以为所有剧中女主角都是她自己。”
注意听闻。
如:「路过的行人都不禁驻足聆听这美妙的音乐。」
聆líng(动)〈书〉听:~教。(书逐用语)
听读音:tīng听(1)(动)本义:用耳朵接受声音:用耳朵接受声音(2)(动)听从(劝告);接受(意见):~从|~信。(3)(名)治理;判断:~政|~讼。(4)(动)听凭;任凭:~其自然。(5)(名)〈方〉铁皮做的装食品、香烟等的罐子:一~香烟|~装。