huī chè
huī xíng
huī fèi
huī guān
huī wáng
huī fàng
huī yì
huī cuǒ
huī jié
huī dǎn
huī bì
huī míng
huī lún
huī mí
huī duò
huī liè
huī bài
huī xiè
huī dùn
huī là
huī wěn
huī cuī
huī tuí
huī luò
huī zhí
huī chí
huī tuí
huī duò
huī pǐ
huī tuí
huī tū
huī kuàng
huī líng
huī diān
huī sǔn
huī huài
huī màn
huī zhuì
⒈ 懈怠。隳,通“惰”。 宋苏舜钦《东京宝相禅院新建大悲殿记》:“明肃庄献皇后崩,阁废不作,已而又命入内供奉官赵用志、朱文用易阁以殿, 景祐元年又罢之。
引德淮隳懈自劾去。”