fāng shù
fó shù
qī shù
fú shù
bèi shù
yì shù
nǚ shù
zōng shù
lǒng shù
jiàng shù
táng shù
pá shù
lì shù
biǎo shù
qián shù
fēng shù
qiū shù
jìn shù
chóng shù
dà shù
mù shù
zhí shù
fá shù
zōng shù
biāo shù
là shù
qí shù
líng shù
jiàn shù
cái shù
shuāng shù
fēng shù
qǐ shù
kū shù
qí shù
zǎn shù
bā shù
xiáng shù
tāo shù
xián shù
jiàn shù
shén shù
hè shù
xǐ shù
qióng shù
hé shù
ài shù
wēn shù
jǐng shù
bào shù
gōng shù
huái shù
yōng shù
yù shù
bīn shù
fàn shù
róng shù
liǔ shù
mì shù
dòng shù
qiān shù
jú shù
nǎi shù
chá shù
hóng shù
qiáo shù
qiáo shù
chū shù
hán shù
tū shù
jī shù
zuò shù
qí shù
chǒng shù
jiā shù
yáo shù
gǒng shù
lín shù
kūn shù
zhōng shù
duàn shù
zhòng shù
rǎng shù
qīng shù
sī shù
huǒ shù
huái shù
sōng shù
bǎo shù
yuè shù
bì shù
yuān shù
yún shù
qiān shù
liè shù
bǎi shù
zhū shù
sòng shù
zhǐ shù
yīng shù
guǒ shù
hóng shù
táo shù
guì shù
ān shù
jiǎng shù
lóng shù
yān shù
bù shù
zì shù
lù shù
dēng shù
huáng shù
dú shù
shì shù
jiā shù
xiāng shù
zāi shù
⒈ 仙境中的玉树。
引《文选·孙绰<游天台山赋>》:“建木灭景於千寻,琪树璀璨而垂珠。”
吕延济注:“琪树,玉树。”
唐崔珏《哭李商隐》诗:“应游物外攀琪树,便著霓衣上玉坛。”
宋范成大《步虚词》:“琪树玲瓏珠网碎,仙风吹作步虚声。”
元萨都剌《将游茅山》诗:“错骑白鹤访茅君,琪树秋声隔夜闻。”
⒉ 树名。
引唐李德裕《金松赋》:“琪树以垂珠而擅名,金松以潜熲而莫覿。”
唐李绅《琪树》诗序:“琪树垂条如弱柳,结子如碧珠,三年子可一熟。每岁生者相续,一年緑,二年碧,三年者红,缀於条上,璀错相间。”
宋张敦颐《六朝事迹·宝林寺》:“寳林寺有琪树,在法堂前。”
⒊ 比喻亭亭玉立的美人。
引唐温庭筠《女冠子》词:“雪胸鸞镜里,琪树凤楼前。”
五代鹿虔扆《女冠子》词:“凤楼琪树,惆悵刘郎一去,正春深。”
⒋ 指枝条被雪覆盖的树。
引宋杨万里《贺吉州李州守腊雪》诗:“八邑山川一千里,尽种琪树璣为英。”
宋朱熹《咏雪》:“不堪琪树犹含冻,飜笑梅花许耐寒。”
玉树,树挺秀洁白如玉。
琪qí(1)(名)〈书〉美玉。(2)(名)〈书〉珍异。
树读音:shù树(1)基本义:(名)木本植物的通称:(名)木本植物的通称(2)本义:(动)种植;栽培:(动)种植;栽培(3)(动)树立;建立:建~。(4)姓。