nán xiāng
mí xiāng
zhì xiāng
dì xiāng
pán xiāng
jiā xiāng
biān xiāng
cán xiāng
jì xiāng
lú xiāng
cūn xiāng
shǒu xiāng
shùn xiāng
shèng xiāng
wàng xiāng
huái xiāng
yú xiāng
lí xiāng
róu xiāng
rú xiāng
tā xiāng
sī xiāng
wēi xiāng
hái xiāng
jiāng xiāng
běn xiāng
kuān xiāng
shī xiāng
qīng xiāng
fù xiāng
dāng xiāng
bèi xiāng
tóng xiāng
shān xiāng
dú xiāng
huí xiāng
yuǎn xiāng
hán xiāng
běi xiāng
guī xiāng
zuì xiāng
tián xiāng
xià xiāng
nèi xiāng
zhàng xiāng
shān xiāng
shǔ xiāng
è xiāng
chǔ xiāng
chóu xiāng
ā xiāng
fǎn xiāng
yún xiāng
kè xiāng
jiǔ xiāng
lǎo xiāng
dá xiāng
mèng xiāng
huò xiāng
gù xiāng
qū xiāng
jiān xiāng
shì xiāng
bāng xiāng
diào xiāng
zǐ xiāng
lóng xiāng
míng xiāng
tuó xiāng
pín xiāng
yì xiāng
qīng xiāng
shēng xiāng
niǎo xiāng
dōng xiāng
qióng xiāng
piāo xiāng
mèi xiāng
pàn xiāng
fú xiāng
dōu xiāng
huái xiāng
jiù xiāng
qiáo xiāng
páng xiāng
bā xiāng
fù xiāng
bì xiāng
shuì xiāng
yǔ xiāng
yuè xiāng
chéng xiāng
quán xiāng
xiá xiāng
⒈ 秦汉间齐人安期 (也称安期生、安其生 ),为瑯琊阜乡人。传说他曾从河上丈人习黄老之说,卖药东海边。 秦始皇东游,与之语三日夜,赐金璧数千万。出阜乡亭,皆置去,留赤玉舄一双为报。见旧题汉刘向《列仙传·安期先生》。后因以“阜乡”借指仙乡。
引明屠隆《昙花记·夫人得信》:“踏遍云山赤县神州,脚底穿,波清浅, 蓬莱海畔, 阜乡边,有书传。”
1.土山。
2.(物资)多:物~民丰。
3.姓。
乡读音:xiāng乡(1)(名)乡村(跟‘城’相对):~间|下~|城~物资。(2)(名)家乡:~音|背井离~。(3)(名)行政区划的基层单位;由县或县以下的区领导:~镇|~长。