tuì shè
jī shè
bá shè
mù shè
dìng shè
shì shè
cāo shè
cì shè
fǎn shè
zhàng shè
xiǎo shè
xiū shè
qí shè
jīng shè
lín shè
guān shè
yì shè
xǐ shě
hán shè
bàng shè
bù shě
bì shè
péng shè
shè shě
gōng shè
huán shè
tián shè
chá shè
wō shě
hòu shè
chuán shè
héng shè
yī shě
xiè shè
dùn shě
liú shè
yòng shè
bǐ shè
dǐ shè
fú shè
juān shè
lì shè
chǎn shè
èr shè
bàn shè
xī shè
cuò shè
bìng shè
cūn shè
dà shè
máo shè
fèng shè
xiào shè
kuí shè
yíng shè
xū shě
fó shè
qiáo shè
niú shè
zhì shě
ān shè
cì shè
liáo shè
mǒu shè
bào shè
zhí shè
pí shè
fèi shè
fú shè
shān shè
shǒu shè
wū shè
qī shè
cāng shè
xiū shè
shī shě
yì shè
bīng shè
wǎ shè
bǐng shè
jiǎng shě
lín shè
dài shě
xiè shè
luó shè
jǐn shè
bǎi shè
liáo shè
sì shě
lǘ shè
ruǎn shè
qì shè
lái shè
qū shè
chán shè
lěi shè
pīn shè
sēng shè
pín shě
xià shè
gǒu shè
píng shè
fǔ shè
hào shè
dùn shè
jìn shě
gē shě
lú shè
hún shè
nán shě
zǐ shè
xīng shè
rén shè
chú shè
jiāo shè
shěng shè
mín shè
hún shè
fú shè
sù shè
gěi shè
páng shè
zòng shè
dì shè
jiā shè
cǎo shè
diàn shè
zhǐ shè
pì shè
jiǔ shè
chūn shè
juàn shè
qǔ shě
xué shè
cán shě
lìng shè
dòu shè
dào shè
jué shè
dài shè
xǐ shè
kè shè
bèi shè
nèi shè
yù shè
gǎng shě
jiàn shě
chǔ shè
tǔ shè
qián shě
dì shè
bá shè
pù shè
jiān shè
nóng shě
hóng shè
zhān shè
pāo shě
chéng shè
jié shè
lóu shè
yì shè
tóng shè
fáng shè
bàn shě
fèi shè
jiǎ shè
diàn shè
gōng shè
shū shè
rù shè
lín shě
láng shè
jū shè
jǔ shè
qín shè
ān shè
sǎo shě
sān shè
tán shè
jiù shè
tuō shè
qiān shè
yóu shè
jiě shè
xuán shè
liè shè
yǎ shè
lí shè
lǚ shè
bā shè
sī shè
fán shè
ěr shè
wáng shè
chū shè
bié shè
zhāi shè
cūn shè
dào shè
sì shè
guǎn shè
què shè
yě shè
kuān shè
佛教语。梵文的译音。又译作“.吠舍”、“吠奢”。古印度四种姓之一。指从事农牧业、手工业和商业的等级。
邻舍。
⒈ 佛教语。梵文译音。又译作“吠舍”、“吠奢”。古印度四种姓之一。指从事农牧业、手工业和商业的等级。
引唐玄奘《大唐西域记·印度总述》“若夫族姓殊者有四流焉……三曰吠奢,商贾也,贸迁有无,遂利远近”自注:“﹝吠奢﹞,旧曰毗估。”
毗,一本作“毘”。 宋沉括《梦溪笔谈·杂志一》:“天竺以刹利、婆罗门二姓为贵种;自餘皆为庶姓,如毗舍、首陁是也。”
⒉ 邻舍。
引林纾《清中宪大夫揭阳姚公墓志铭》:“故每遇无聊不平,輙键户,取所手録者,抗声击节,恣读无已,声震毗舍,过者怪诧。”
毗pí(1)(动)〈书〉毗连:~邻。(2)(动)〈书〉辅助。
舍读音:shě,shè[ shè ]1. 居住的房子:宿舍。旅舍。校舍。
2. 居住,休息:舍于山麓。
3. 谦辞,多指亲属中比自己年纪小或辈分低的:舍弟。舍侄。舍亲。
4. 古代行军一宿或三十里为一舍:退避三舍(喻对人让步)。
5. 姓。