wán shuì
wán bào
wán quán
wán dàn
wán hǎo
wán zhào
wán qiáng
wán jú
wán xià
wán kuài
wán jùn
wán qǔ
wán ruì
wán jiān
wán gōng
wán chéng
wán liáng
wán cǎi
wán shàn
wán rén
wán jí
wán bèi
wán bì
wán fù
wán pèi
wán rán
wán pú
wán lǐ
wán bǔ
wán shì
wán jì
wán qīn
wán ān
wán běn
wán shì
wán dī
wán jié
wán měi
wán jìng
wán zū
wán àn
wán lǚ
wán qiáng
wán shǒu
wán jié
wán mì
wán jù
wán bài
wán jìn
wán bì
wán bàn
wán shàn
wán qì
wán bì
wán fú
wán liǎo
wán jù
wán luǎn
wán zhěng
wán lì
wán bǎo
wán lì
wán dì
wán huó
wán gù
wán chén
wán xíng
wán jiù
wán jié
wán zhōng
wán juàn
wán shèng
wán gǎo
wán shēn
wán mǎn
wán piān
wán juān
wán jiā
wán fū
wán gōng
wán gěi
wán wán
wán qiān
wán fàn
wán jiàn
wán miǎn
wán jí
wán yán
wán hūn
wán cuì
wán fù
lún bǔ
qiān bǔ
cháng bǔ
chà bǔ
miáo bǔ
péi bǔ
wēn bǔ
wài bǔ
zhī bǔ
hù bǔ
hái bǔ
jí bǔ
dìng bǔ
tuī bǔ
pí bǔ
qiān bǔ
féng bǔ
xuǎn bǔ
jiào bǔ
yīn bǔ
quán bǔ
zhù bǔ
tí bǔ
qǐ bǔ
zòu bǔ
sōu bǔ
xiù bǔ
lín bǔ
tiāo bǔ
kān bǔ
rè bǔ
zēng bǔ
qīng bǔ
chàn bǔ
zhuī bǔ
shēng bǔ
wā bǔ
kuāng bǔ
bá bǔ
diàn bu
hòu bǔ
qiān bǔ
jùn bǔ
wú bǔ
dài bǔ
zhì bǔ
mǎi bǔ
dǐ bǔ
tián bǔ
xǐ bǔ
jiě bǔ
shòu bǔ
xiū bǔ
cǎi bǔ
fù bǔ
pǐn bǔ
dǐng bǔ
zhǎo bǔ
tuò bǔ
lí bǔ
tiān bu
diǎn bu
bào bǔ
zhān bǔ
mí bǔ
wān bǔ
jiè bǔ
bāng bǔ
dì bǔ
yí bǔ
jìn bǔ
sī bǔ
xiū bǔ
fù bǔ
xián bǔ
yī bǔ
guī bǔ
xiǎo bǔ
shì bǔ
hùn bǔ
shān bǔ
nǎo bǔ
tì bǔ
fā bǔ
chāo bǔ
è bǔ
jū bǔ
zhuǎn bǔ
tiē bǔ
quán bǔ
zhào bǔ
gōu bǔ
dā bǔ
yà bǔ
jiǎn bǔ
nián bǔ
ní bǔ
cùn bǔ
diào bǔ
guān bǔ
wán bǔ
bì bǔ
⒈ 补救;修复。
引唐元稹《授王播中书侍郎平章事兼盐铁使制》:“昔萧何用新造之汉,而能调发子弟,完补败亡,使关东粮馈不絶者,以其尽得秦之图籍而周知其众寡也。”
宋苏轼《乞桩管钱氏地利房钱修表忠观及坟庙状》:“庙宇旧屋间架,元造广大,一百餘年不曾修治,例皆损塌,须得一起修葺,稍可完补。”
金元好问《存殁》诗:“汲冢遗编要完补,可能虚负百年身。”
完wán(1)(形)消耗尽;没有剩的:~毕。(2)(动)完结;完成:~工|~稿。(3)(动)交纳(赋税):~粮。(4)姓。
补读音:bǔ补bǔ(1)(动)添上材料;修理破损的东西;修补:~袜子。(2)(动)补充;补足;填补(缺额):弥~。(3)(动)补养:滋~。(4)(名)〈书〉利益;用处:不无小~。