yán fēi
yán kǔ
yán gàn
yán qīn
yán lǐn
yán chì
yán jiā
yán chén
yán dōng
yán hán
yán shèng
yán jùn
yán jiào
yán zhū
yán lěng
yán jiǎn
yán zhèn
yán duàn
yán líng
yán dí
yán chéng
yán gōng
yán bīng
yán yán
yán jìng
yán rán
yán hé
yán pèi
yán liè
yán ná
yán bèi
yán píng
yán chéng
yán lài
yán cōng
yán cǎn
yán jǐn
yán shi
yán gǔ
yán kè
yán jìng
yán jìn
yán luò
yán jiōng
yán qiū
yán jǐng
yán tān
yán xíng
yán bǔ
yán qiào
yán jié
yán bǐ
yán zhèn
yán gé
yán hé
yán wěi
yán cān
yán zhèng
yán cí
yán jìng
yán fáng
yán lì
yán zhěn
yán jìng
yán bīng
yán xú
yán yuán
yán xùn
yán jìng
yán hé
yán zhuāng
yán shèn
yán hū
yán kū
yán dǎ
yán dàn
yán zhěng
yán néng
yán dù
yán dù
yán gōng
yán shàn
yán jì
yán rěn
yán bào
yán jí
yán jǐn
yán jié
yán qì
yán shǔ
yán kè
yán biǎn
yán chéng
yán liè
yán jù
yán fù
yán sè
yán gēng
yán sù
yán lì
yán huàn
yán lǜ
yán xuě
yán zhā
yán jū
yán tuò
yán chē
yán kù
yán qì
yán gù
yán qiǎn
yán lì
yán zhì
yán yì
yán jí
yán ná
yán bì
yán níng
yán shè
yán mì
yán cí
yán fǎ
yán zǔ
yán cí
yán biāo
yán è
yán líng
yán fēng
yán jū
yán shēng
yán mì
yán bì
yán lìng
yán jiè
yán zhòng
yán kē
yán kè
yán xíng
yán yù
yán zhuāng
yán zhǐ
yán qiē
yán yīn
yán chǔ
yán cù
yán gōng
yán míng
yán zǐ
yán qiáng
yán lè
yán shuāng
yán fá
yán bàn
yán jìn
yán liǎng
yán yán
yán jí
yán jìn
yán zǎng
yán biāo
yán láng
yán què
yán bīn
yán hàn
yán yuǎn
yán měng
yán kē
yán jī
⒈ 畏惧;害怕。
引《史记·汲郑列传》:“然卫人仕者皆严惮汲黯,出其下。”
宋司马光《涑水记闻》卷十三:“先是诸将视元帅如寮寀,无所严惮,每议事各执所见,喧争不已。”
《明史·张居正传》:“居正最后入,独引相体,倨见九卿,无所延纳。间出一语輒中肯,人以是严惮之。”
《醒世姻缘传》第八回:“可见人家丈夫,若庄起身来,在那规矩法度内行动,任你什么恶妻悍妾也难説没些严惮。”
严yán(1)(形)严密;紧密:~紧|戒~|谨~。(2)(形)严厉;严格:庄~|威~|~办|~加管束|纪律很~|坦白从宽;抗拒从~。(3)(形)程度深;厉害:~冬|~寒|~刑。(4)(名)指父亲:家~。(5)姓。
惮读音:dàn,dá[ dàn ]1. 怕,畏惧:忌惮。惮服。肆无忌惮。过则不惮改。
2. 劳苦,因劳成疾:哀我惮人。