huàn lì
huàn wèi
huàn mù
huàn làn
huàn yìng
huàn xiǎn
huàn bǐng
huàn rù
huàn huàn
huàn càn
huàn yào
huàn míng
huàn lǎng
huàn qǐ
huàn shuò
huàn ěr
huàn fā
huàn rán
huàn yáng
huàn jǐng
huàn yào
huàn ruò
huàn yì
huàn bié
huàn zhāng
huàn hè
huàn yào
huàn yǎn
⒈ 明亮。
引汉王充《论衡·超奇》:“天晏,列宿焕炳。”
《西京杂记》卷三:“作蟠螭以口衔灯。灯燃,鳞甲皆动,焕炳若列星而盈室焉。”
唐吴筠《游仙》诗之十九:“烛龙发神曜,阴野弥焕炳。”
⒉ 昭彰。
引唐刘知几《史通·古今正史》:“自是以来,春秋考纪亦以焕炳;而忠臣义士,莫之撰勒。”
⒊ 谓词采明丽。
引《后汉书·应劭传》:“文章焕炳,德义可观。”
唐刘知几《史通·叙事》:“条贯有伦,则焕炳可观,有足称者。”
⒋ 见“烂炳”。