gāo fēng
gāo gěng
gāo gāng
gāo xiáng
gāo jiǒng
gāo zī
gāo piān
gāo pǐn
gāo miǎn
gāo gàn
gāo gǔ
gāo qióng
gāo chāo
gāo xuán
gāo xiān
gāo gàn
gāo yā
gāo rén
gāo huái
gāo xī
gāo dàng
gāo xiào
gāo yá
gāo rè
gāo juě
gāo gēng
gāo píng
gāo qì
gāo jié
gāo guó
gāo qiū
gāo yǔ
gāo zhǎng
gāo jì
gāo zuò
gāo tú
gāo qù
gāo shēng
gāo huà
gāo dé
gāo zhé
gāo wēi
gāo yán
gāo gòu
gāo dùn
gāo xiào
gāo qǐn
gāo lí
gāo zhòng
gāo zī
gāo jū
gāo hū
gāo jiē
gāo zhāng
gāo dà
gāo le
gāo qí
gāo kōng
gāo méi
gāo zuò
gāo duō
gāo huī
gāo shuǎng
gāo zhēn
gāo yì
gāo cháo
gāo guǐ
gāo jí
gāo kǎo
gāo jiù
gāo tóu
gāo mián
gāo xiù
gāo fēng
gāo hóng
gāo wò
gāo kàng
gāo jì
gāo qiāo
gāo tiān
gāo màn
gāo zhǔ
gāo cān
gāo wū
gāo yī
gāo fáng
gāo liǎo
gāo jiǎng
gāo niǎo
gāo yī
gāo mì
gāo chén
gāo huì
gāo chā
gāo shǒu
gāo yì
gāo sǎ
gāo jiàn
gāo fù
gāo yún
gāo qíng
gāo huán
gāo qú
gāo jué
gāo bǐ
gāo xià
gāo cái
gāo miào
gāo jué
gāo jiǎn
gāo shí
gāo shàng
gāo chōng
gāo bān
gāo qì
gāo bīn
gāo hún
gāo wáng
gāo yì
gāo è
gāo jù
gāo miǎo
gāo yǐn
gāo táng
gāo guǎng
gāo nì
gāo liáo
gāo chè
gāo lǚ
gāo qiāo
gāo bì
gāo lè
gāo gù
gāo miǎo
gāo lì
gāo yáng
gāo ǎi
gāo shí
gāo bān
gāo fàng
gāo tī
gāo yá
gāo fú
gāo jīn
gāo yí
gāo yáng
gāo jiǎng
gāo guà
gāo fèng
gāo yáng
gāo huān
gāo pín
gāo lǐ
gāo léng
gāo gēn
gāo fèn
gāo diào
gāo yāo
gāo sù
gāo xuàn
gāo lóu
gāo péng
gāo é
gāo liú
gāo kā
gāo yù
gāo qíng
gāo zé
gāo dì
gāo dēng
gāo zǔ
gāo zhāo
gāo kēng
gāo fēi
gāo huá
gāo zhuó
gāo lǔ
gāo kàn
gāo qiāo
gāo qīn
gāo xūn
gāo rè
gāo dūn
gāo mào
gāo dá
gāo yā
gāo chóu
gāo shì
gāo pái
gāo lú
gāo cén
gāo guāng
gāo guān
gāo hù
gāo xiào
gāo jìng
gāo jìn
gāo huī
gāo xuán
gāo bèi
gāo yǎng
gāo jì
gāo yán
gāo zhī
gāo jiàn
gāo cāo
gāo kuàng
gāo kàng
gāo zào
gāo qiào
gāo duān
gāo pì
gāo dùn
gāo shì
gāo lǎn
gāo líng
gāo yóu
gāo áng
gāo xiè
gāo qǐ
gāo zhuó
gāo shèng
gāo lěi
gāo lǚ
gāo jiǒng
gāo dǐ
gāo gǒng
gāo lín
gāo suàn
gāo yú
gāo guā
gāo jié
gāo yǐ
gāo dào
gāo lùn
gāo cí
gāo tiǎo
gāo hān
gāo zhēn
gāo xīn
gāo shāng
gāo zú
gāo chàng
gāo fān
gāo chéng
gāo pài
gāo dìng
gāo shān
gāo chán
gāo chǎng
gāo hú
gāo jià
gāo duàn
gāo míng
gāo shēn
gāo hòu
gāo hóng
gāo zú
gāo shāo
gāo liàng
gāo shào
gāo juàn
gāo shì
gāo jǐ
gāo kē
gāo kǎi
gāo céng
gāo gài
gāo hé
gāo jùn
gāo gé
gāo míng
gāo gōng
gāo chí
gāo yú
gāo yuán
gāo niè
gāo suì
gāo yì
gāo bǎng
gāo liang
gāo gē
gāo chán
gāo yuàn
gāo lù
gāo cǎi
gāo zhào
gāo qiān
gāo miǎo
gāo shào
gāo áng
gāo liàng
gāo hào
gāo nán
gāo tàn
gāo kē
gāo lǐ
gāo shēng
gāo wéi
gāo lǎng
zēng biāo
chā biāo
zhǎn biāo
shāng biāo
tuán biāo
cáo biāo
zhāo biāo
jìng biāo
xiá biāo
méng biāo
xiù biāo
jǐn biāo
gū biāo
tōng biāo
dū biāo
suō biāo
fēng biāo
xióng biāo
cǎo biāo
céng biāo
sù biāo
sēn biāo
dé biāo
duó biāo
kāi biāo
shǔ biāo
dǎ biāo
bǎ biāo
qīng biāo
guī biāo
shuǐ biāo
àn biāo
nào biāo
sōng biāo
lián biāo
fā biāo
jiǎo biāo
qí biāo
ruì biāo
qīng biāo
gāo biāo
wén biāo
héng biāo
dú biāo
háng biāo
dēng biāo
jūn biāo
yún biāo
lì biāo
jùn biāo
luò biāo
gāo biāo
líng biāo
qiū biāo
fēng biāo
zì biāo
huáng biāo
mù biāo
shì biāo
xià biāo
guāng biāo
jiè biāo
chóng biāo
wài biāo
shuāng biāo
dìng biāo
gé biāo
xìn biāo
shén biāo
wēn biāo
xiá biāo
huī biāo
mù biāo
lǐng biāo
shù biāo
fǔ biāo
jiàn biāo
yīn biāo
fēi biāo
jiǔ biāo
shàng biāo
huì biāo
zuò biāo
lóng biāo
róng biāo
zhòng biāo
fú biāo
zhì biāo
lù biāo
zhēng biāo
zhǐ biāo
zhēn biāo
bǎng biāo
yú biāo
jǐng biāo
yóu biāo
běn biāo
dá biāo
zhí biāo
tóu biāo
lù biāo
tiě biāo
chān biāo
bǎo biāo
ruì biāo
⒈ 高枝,高树。
引《文选·左思<蜀都赋>》:“羲和假道於峻岐,阳乌回翼乎高标。”
刘逵注:“言山木之高也。”
吕延济注:“高标,高枝也。驭日至此,碍於高树,故假道而行。”
⒉ 泛指高耸特立之物。
引唐李白《蜀道难》诗:“上有六龙回日之高标,下有衝波逆折之回川。”
王琦注:“高标,是指蜀山之最高而为一方之标识者言也。 吕延济注以为高树之枝,恐非。”
唐杜甫《同诸公登慈恩寺塔》诗:“高标跨苍穹,烈风无时休。”
仇兆鳌注:“首言塔不易登,领起全意。”
⒊ 高耸,矗立。
引唐韩愈《新竹》诗:“高标陵秋严,贞色夺春媚。”
元韦居安《梅磵诗话》卷上:“荆公手种松在定林庵前,高标挺然,上侵霄汉。”
郭沫若《星空·春潮》:“你请学着那森森的林木高标!自由地、刚毅地、稳慎地,高标出,向那无穷的苍昊!”
⒋ 比喻出类拔萃的人。
引唐卢照邻《还京赠别》诗:“戏鳬分断岸,归骑别高标。”
唐张九龄《谢工部侍郎集贤院学士状·御批》:“卿学府高标,士林贞干。”
⒌ 比喻高深的造诣。
引唐韩愈《送灵师》诗:“古气参《彖》《繫》,高标摧《太玄》。”
宋刘克庄《跋赵明翁诗稿》:“因读明翁絶句,有云‘留取葡萄浮大白,肯将容易博凉州 ’,叹其高标卓识,为之爽然自失。”
⒍ 高名次;高榜。
引元李寿卿《度柳翠》第四折:“再不説阶梯一句,作怎么道千圣会中无影跡,万人丛里夺高标。”
⒎ 指科举考试得中高榜,名列前茅。
引明吴承恩《寿贾百松障词》:“中臺选俊,喜驥子之高标;上国抡才,谅龙光之可待。”
《儿女英雄传》第三六回:“这回书话表安老爷家报喜的一声报道:‘公子中了,并且高标第六!’闔家欢喜非常。”
⒏ 后以“高标”指清高脱俗的风范。
引南朝宋刘义庆《世说新语·德行》:“李元礼风格秀整,高自标持。”
《旧唐书·外戚传·武攸绪》:“王( 武攸绪 )高标峻尚,雅操孤贞。”
明刘基《梅花绝句》之五:“借问高标谁得似?白头苏武在天山。”
明何景明《画鹤赋》:“假孤致於墨华,得高标於毫素。”
⒐ 古代杂技名。
引清厉荃《事物异名录·玩戏·高竿》:“高标,《山堂肆考》,亦即上高竿也。”
立木为表记,其最高处为标。常用以形容山之高。
如:「风范高标」。
高gāo(1)(形)基本义:从下向上距离大;离地面远(跟‘低’相对):从下向上距离大;离地面远(跟‘低’相对)(2)(形)高度:那棵树有两丈~|书桌长四尺;宽三尺;~二尺五。(3)(形)在一般标准或平均程度之上:~速度|体温~|见解比别人~。(4)(形)等级在上的:~等|~级。(5)(形)敬辞;称别人的事物:~见。(6)(形)酸根或化合物中比标准酸根多含一个氧原子的:~锰酸钾(KMnO4)。(7)(形)(Gāo)姓。
标读音:biāo标biāo(1)(名)〈书〉树木的末梢。(2)(名)事物的枝节或表面:治~不如治本。(3)(名)标志;记号:商~。(4)(名)用文字或其他事物表明:~上问号。(5)(名)给竞赛优胜者的奖品:锦~。(6)(名)旧时用比价方式承包工程或买卖货物时各竞争厂商所标出的价格:招~|投~。(7)(名)清末陆军编制之一;相当于后来的团。