bìng chuán
bìng pái
bìng shì
bìng zhēn
bìng shǒu
bìng zhōu
bìng zǎi
bìng shì
bìng gēng
bìng lín
bìng zhí
bìng àn
bìng pèi
bìng jiè
bìng xī
bìng jiǎn
bìng xù
bìng mìng
bìng rù
bìng gài
bìng fēng
bìng jǔ
bìng liè
bìng lì
bìng gǔ
bìng ǒu
bìng zuò
bìng yì
bìng hán
bìng yuán
bìng dié
bìng cún
bìng jiá
bìng gū
bìng chǎn
bìng hé
bìng sāi
bìng zhì
bìng lì
bìng bīng
bìng qū
bìng lì
bìng shí
bìng dì
bìng chí
bìng fàng
bìng dāng
bìng wén
bìng mào
bìng shè
bìng suí
bìng wù
bìng rì
bìng jū
bìng shā
bìng jìn
bìng gé
bìng yù
bìng huǒ
bìng jiǎn
bìng bǎng
bìng qín
bìng qiě
bìng chéng
bìng tóng
bìng fù
bìng gòu
bīng dāo
bìng còu
bìng jià
bìng tǔ
bìng fā
bìng chuáng
bìng juàn
bìng yán
bìng jiān
bìng bāo
bìng bǐ
bìng lǘ
bìng lián
bìng biān
bìng yòng
bìng míng
bìng chēng
bìng shì
bìng wǎng
bìng chǔ
bìng jiān
bìng xiàn
bìng lián
bìng tūn
bìng dié
bìng zhòng
bìng lǒng
bìng zhì
bìng chuán
bìng xíng
bìng mén
bìng xīn
bìng tóu
bìng liú
bìng dì
bìng kē
bìng jù
bìng hòu
bìng qīn
bìng jié
bìng guǐ
bìng rán
⒈ 合并;并吞。
引《墨子·非攻下》:“今天下之诸侯,将犹多皆免功伐并兼,则是有誉义之名,而不察其实也。”
《史记·苏秦列传》:“毛羽未成,不可以高蜚;文理未明,不可以并兼。”
南朝宋刘义庆《世说新语·政事》:“江左造创,豪族并兼。”
清吴伟业《茸城行》:“非为仇家告并兼,即称盗贼通囊槖。”
兼并;吞并。 明张敬修《太师张文忠公行实》:“贫民不至独困,豪民不能併兼。”
《东周列国志》第二二回:“公子申果堪主社稷,即当扶立为君,以脩邻好,不然,便可併兼其地。”
清林则徐《清釐福州小西湖界址告示》:“岂忍纵豪右之併兼,而致良农之坐困。”
吞并。
1. 合在一起:并拢。合并。兼并。
2. 一齐,平排着:并驾齐驱。并重(zhòng )。并行(xíng )。
3. 连词,表平列或进一层:并且。
4. 用在否定词前,加强否定的语气,表不像预料的那样:并不容易。
兼读音:jiān兼jiān(1)(形)两倍的:~程|~旬(二十天)。(2)(动)同时涉及或具有几种事物:~而有之|~收并蓄|品学~优|~听则明;偏信则暗。