zhí fán
zhí lìn
zhí xú
zhí gāng
zhí pī
zhí fǎ
zhí xíng
zhí gòng
zhí biān
zhí jiāo
zhí yī
zhí chì
zhí qiú
zhí lù
zhí xiāng
zhí zhǎng
zhí běn
zhí gù
zhí gàn
zhí lüè
zhí yì
zhí cí
zhí bǐ
zhí méng
zhí bó
zhí bǎ
zhí qiān
zhí qì
zhí ǎo
zhí tǐng
zhí cāo
zhí kòng
zhí fù
zhí jiù
zhí yè
zhí jiàn
zhí hú
zhí jūn
zhí chí
zhí zhuó
zhí yì
zhí zhèn
zhí huò
zhí guī
zhí xìng
zhí shǒu
zhí láo
zhí huǒ
zhí chuī
zhí cuàn
zhí bǐng
zhí zhuó
zhí niù
zhí gān
zhí xīn
zhí zǔ
zhí shǒu
zhí niàn
zhí wù
zhí mí
zhí zhēn
zhí dìng
zhí shēng
zhí suǒ
zhí nì
zhí jié
zhí jié
zhí fāng
zhí zhì
zhí qín
zhí shāo
zhí wèn
zhí jiǎn
zhí fān
zhí xīn
zhí liào
zhí bié
zhí dí
zhí chóu
zhí pèi
zhí cì
zhí fú
zhí jǐ
zhí jīng
zhí zhēn
zhí yuè
zhí dé
zhí suí
zhí jié
zhí fú
zhí sè
zhí zuò
zhí gǔ
zhí mìng
zhí jìn
zhí dǐng
zhí yì
zhí shi
zhí dǎo
zhí lǚ
zhí chóu
zhí zhào
zhí jù
zhí hù
zhí yào
zhí shì
zhí zhèng
zhí guó
zhí fá
zhí fú
zhí zhōng
zhí lùn
zhí bǎn
zhí yǒu
zhí cí
zhí chóu
zhí shū
zhí kē
zhí mèi
zhí ào
zhí jū
jiàn chí
bào chí
xíng chí
dào chí
yuán chí
zhǔ chí
cāo chí
líng chí
jiǎn chí
báo chí
bāi chí
fèng chí
yǐn chí
xián chí
shòu chí
jī chí
èr chí
yù chí
liào chí
lì chí
zhí chí
pěng chí
jiān chí
wéi chí
jìn chí
lián chí
xié chí
chéng chí
liǎn chí
jǐn chí
biāo chí
gòng chí
wéi chí
zhèng chí
qiè chí
bǎo chí
líng chí
xiāng chí
shǒu chí
qiān chí
zhēng chí
yōng chí
jī chí
zhī chí
hán chí
jīn chí
zhù chí
dài chí
lǎn chí
zhī chí
jiā chí
bà chí
jīng chí
gàn chí
xún chí
fù chí
jiā chí
dǎn chí
jī chí
zhù chí
jīn chí
jiǔ chí
lā chí
jiè chí
bǎo chí
chuò chí
jiā chí
jié chí
yí chí
jí chí
fěng chí
xié chí
zhí chí
shù chí
jié chí
bǐng chí
pāo chí
xiū chí
shè chí
jiān chí
jiǎo chí
yè chí
guǒ chí
xiū chí
chēng chí
bǎ chí
zì chí
líng chí
jiāng chí
qiān chí
jì chí
xié chí
fú chí
sòng chí
kuāng chí
hù chí
zhī chí
děng chí
jūn chí
shǒu chí
kòng chí
pù chí
zhī chí
jū chí
⒈ 握持;掌握;控制。
引《汉书·外戚传下·孝成许皇后》:“诸侯拘迫汉制,牧相执持之也。”
宋程大昌《演繁露·古爵羽觞》:“盖通身全是一爵也,惟右偏著耳,以便执持,如屈巵然。”
鲁迅《坟·文化偏至论》:“人必发挥自性,而脱观念世界之执持。”
⒉ 操守。
引《明史·唐胄传》:“胄耿介孝友,好学多著述,立朝有执持,为岭南人士之冠。”
清王士禛《池北偶谈·谈献四·王东皋》:“汤阴王东皋,官文选郎中,清介有执持,为本朝吏部第一。”
⒊ 指所坚持的观念见解。
引明沉德符《野获编·内阁三·大臣被论》:“又弹李晋江诸疏,往往指其学问之僻,执持之拗,全是王介甫。”
⒋ 谓拘泥,固执。
引鲁迅《集外集拾遗补编·拟播布美术意见书》:“沾沾於用,甚嫌执持。”
执zhí(1)(动)拿着:~笔|~鞭。(2)(动)执掌:~教|~事|~政。(3)(动)坚持:~意。(4)(动)执行:~法。(5)(动)〈书〉捉住:战败被~。(6)(名)凭单:回~。(7)姓。
持读音:chí持chí(1)(动)拿着;握着:~枪。(2)(动)支持;保持:坚~|~久|~之以恒。(3)(动)主管;料理:~家|主~。(4)(动)对抗:相~不下。