cōng mǐn
cōng zhì
cōng lǎng
cōng le
cōng xū
cōng jǐng
cōng ruì
cōng yǐng
cōng mín
cōng chá
cōng jiàn
cōng móu
cōng tīng
cōng jùn
cōng jiě
cōng jì
cōng liàng
cōng zhé
cōng lì
cōng xiá
cōng dá
cōng míng
cōng lìng
cōng shí
cōng kè
cōng jùn
cōng ruì
cōng ěr
cōng huì
cōng biàn
cōng wù
cōng huì
jiè jǐng
wǎng jǐng
chū jǐng
xùn jǐng
fēng jǐng
chuán jǐng
bào jǐng
shēn jǐng
biān jǐng
biàn jǐng
xíng jǐng
yàn jǐng
chè jǐng
dàn jǐng
jiè jǐng
jīng jǐng
fǎ jǐng
shuǐ jǐng
bì jǐng
shuì jǐng
yù jǐng
chéng jǐng
jiāo jǐng
xíng jǐng
xiāo jǐng
gào jǐng
kuàng jǐng
qī jǐng
liáo jǐng
sháo jǐng
biān jǐng
kāi jǐng
shì jǐng
tè jǐng
jiē jǐng
tàn jǐng
gàn jǐng
cāi jǐng
mín jǐng
mén jǐng
guī jǐng
chāo jǐng
cōng jǐng
jūn jǐng
xún jǐng
xī jǐng
piàn jǐng
wǔ jǐng
hè jǐng
xū jǐng
chēng jǐng
hēi jǐng
lù jǐng
gǎng jǐng
bīng jǐng
jiā jǐng
chá jǐng
tòng jǐng
zéi jǐng
bèi jǐng
yè jǐng
jī jǐng
bào jǐng
shì jǐng
chéng jǐng
gǎng jǐng
huì jǐng
yuán jǐng
kòu jǐng
qǐ jǐng
dào jǐng
shè jǐng
qí jǐng
xīn jǐng
jǐn jǐng
zhī jǐng
jué jǐng
chǔ jǐng
líng jǐng
yán jǐng
wéi jǐng
qiú jǐng
yǒu jǐng
zhēn jǐng
fēng jǐng
chì jǐng
qí jǐng
huǒ jǐng
wài jǐng
⒈ 聪明机警。
引《南史·沉炯虞荔等传论》:“傅縡聪警特达,才气自负。”
《旧唐书·文苑传上·王勃》:“勃聪警絶众,于推步历算尤精。”
《宋史·宋绶传》:“綬幼聪警,颇有奇骨。”
聪cōng(1)(动)听觉灵敏:耳~目明。(2)(形)聪明、智力高、理解力强:~慧。
警读音:jǐng警jǐng(1)(动)戒备:~惕|~戒。(2)(形)(感觉)敏锐:机~|~觉。(3)(动)使人注意(情况严重):~报|~告。(4)(名)危险紧急的情况或事情:火~|报~。(5)(名)警察的简称:民~|交通~。