huān xiū
huān rú
huān kāng
huān xīn
huān qù
huān bó
huān chàng
huān xuè
huān jiā
huān shǎng
huān xīng
huān guó
huān qīn
huān chǔ
huān yàn
huān xié
huān shi
huān chǎng
huān hāi
huān xiào
huān qíng
huān tàn
huān yuè
huān dòng
huān chàng
huān mén
huān yú
huān gē
huān qià
huān mù
huān biàn
huān jiào
huān qī
huān róng
huān yù
huān xǔ
huān sǒng
huān ài
huān nào
huān gē
huān lín
huān shì
huān biàn
huān gù
huān tuán
huān qìng
huān jūn
huān yán
huān rán
huān méng
huān lè
huān nì
huān tóu
huān yóu
huān cóng
huān hé
huān róng
huān jiāo
huān shuō
huān gǎn
huān téng
huān qiè
huān hǎo
huān yè
huān yuè
huān xīn
huān shì
huān huì
huān dài
huān xǐ
huān juàn
huān xiào
huān sòng
huān yù
huān róu
huān hài
huān tài
huān yì
huān shì
huān qì
huān yàn
huān qī
huān dù
huān yù
huān yàn
huān hǒng
huān jìng
huān chì
huān yú
huān yā
huān xìng
huān yǐn
huān fú
huān yàn
huān chén
huān yǒng
huān yǔ
huān shēng
huān yǒu
huān rè
huān gòu
huān hū
huān mù
huān jù
huān jué
huān yán
huān yì
huān ēn
huān xiá
huān xīn
huān hé
huān jǔ
huān yíng
huān wèi
huān yú
huān xiào
huān kuài
⒈ 喜悦。
引南朝宋谢庄《谢赐貂裘表》:“臣欢忭自歌,而同委衾之泽。”
唐薛逢《元日楼前观仗》诗:“欲识普恩无远近,万方欢忭一声雷。”
清王士禛《池北偶谈·谈故四·长白山》:“正行之际,适遇颁到敕旨,臣等不胜欢忭。”
何为《两姐妹》:“她不由带着惊讶和欢忭的神气,频频回头去看它。”
⒉ 懽忭:喜悦,欢乐。
引唐元稹《贺诛吴元济表》:“凡在生成,孰不懽汴!”
明凌濛初《虬髯翁》第三出:“闻知道来了英贤……更兼有兄妹排连,和个好相识愈加懽忭。”
清魏源《筹漕篇下》:“但酌给帮费,已大懽忭。”
欢喜快乐。
欢huān(1)(形)快乐;高兴:~度|~呼|~庆。(2)(形)〈方〉起劲;活跃:撒~|雨下得~。
忭读音:biàn忭biàn(形)〈书〉欢喜;快乐:~跃。