dūn mào
dūn zāng
dūn hòu
dūn zhēn
dūn kè
dūn shuō
dūn shèn
dūn xué
dūn fāng
dūn shòu
dūn lǜ
dūn shuò
dūn rán
dūn mì
dūn jìn
dūn rù
dūn hù
dūn jiào
dūn máng
dūn ài
dūn mù
dūn qǐng
dūn lì
dūn rèn
dūn zuò
dūn mù
dūn kè
dūn pìn
dūn shàng
dūn dūn
dūn liáng
dūn chǔ
dūn mù
dūn yuàn
dūn jiù
dūn pǐn
dūn chóng
dūn qiū
dūn kěn
dūn lún
dūn bī
dūn què
dūn fù
dūn zhǔ
dūn jìng
dūn yǎ
dūn qù
dūn quàn
dūn shi
dūn pì
dūn jiǎn
dūn zhǎng
dūn miǎn
dūn xíng
dūn jiǎng
dūn pǔ
dūn qià
dūn sù
dūn rú
dūn yǔ
dūn chì
dūn xìn
dūn kǔn
dūn qiǎn
dūn lì
dūn shì
dūn pì
dūn hǎo
dūn huì
dūn hài
dūn cù
dūn máng
dūn páng
dūn què
dūn méi
dūn yì
dūn mǐn
dūn chì
dūn guā
dūn lǐ
dūn pán
dūn huà
dūn zhì
dūn jǐn
dūn zhuó
dūn gù
dūn shì
dūn lè
dūn běn
dūn bǐ
dūn rén
dūn huáng
dūn míng
diāo gōng
dūn què
dūn cí
dūn dà
dūn yuè
dūn chǔn
dūn měi
dūn dǔ
dūn qiāo
dūn jiǎng
dūn páng
dūn zhuàng
dūn pò
dūn méng
jiā lún
duó lún
hú lún
qīng lún
bá lún
luàn lún
lí lún
sī lún
chóu lún
shì lún
yí lún
yán lún
tóng lún
shì lún
chū lún
tiān lún
yì lún
yí lún
qún lún
qí lún
dūn lún
nǐ lún
dào lún
dà lún
bó lún
mǒ lún
nì lún
děng lún
yǒu lún
xiāng lún
zéi lún
yì lún
shī lún
gù lún
sān lún
shēng lún
wǔ lún
suǒ lún
jué lún
mài lún
yì lún
qún lún
wú lún
chāo lún
líng lún
kù lún
bù lún
shū lún
chái lún
dú lún
lián lún
míng lún
yīng lún
bǐ lún
jiào lún
fán lún
cháng lún
jǐ lún
gá lún
miè lún
jué lún
cháo lún
hǎn lún
rén lún
guàn lún
谓敦睦人伦。
指闺房之事;房事。
⒈ 谓敦睦人伦。
引汉董仲舒《春秋繁露·必仁且智》:“好恶敦伦,无伤恶之心,无隐忌之志……故其心舒。”
《明史·职官志二》:“务各期以敦伦善行,敬业乐羣,以修举古乐正,成均之师道。”
清钮琇《觚賸·两大文章》:“况皇上至圣至仁,以尧舜之道治天下,敦伦厚俗,远迈前朝。”
⒉ 指闺房之事;房事。
引明于慎行《<颜氏家训>后叙》:“夫其言閫以内,原本忠义,章敍内则,是敦伦之矩也。”
清陆以湉《冷庐杂识·真赏难逢》:“世俗以夫妇之事为敦伦。”
鲁迅《且介亭杂文·病后杂谈》:“我想,这和时而‘敦伦’者不失为圣贤,连白天也在想女人的就要被称为‘登徒子’的道理,大概是一样的。”
使人伦的情谊和睦。
1. 厚道,笃厚:敦朴。敦厚。敦实。
2. 诚心诚意:敦聘。敦请。
3. 督促:“使虞敦匠”。敦劝。敦促。
4. 姓。
伦读音:lún伦lún(1)(名)人伦:~常|五~|天~。(2)(名)条理;次序:~次。(3)(名)同类;同等:不~不类|比拟不~|英勇绝~。(4)(名)(Lún)姓。