qī huá
qī zhà
qī mào
qī lài
qī qiǎo
qī wǎng
qī fàn
qī shēng
qī bì
qī tū
qī dé
qī bì
qī miǎo
qī kuáng
qī yǔ
qī yì
qī wěi
qī xiào
qī wǔ
qī líng
qī àn
qī hǒng
qī dài
qī qīn
qī làn
qī wàng
qī ào
qī jù
qī jiàn
qī dàn
qī zuǐ
qī wǎng
qī chǎn
qī huò
qī wěi
qī mán
qī yā
qī shì
qī líng
qī piàn
qī pò
qī rǔ
qī fu
qī wán
qī mán
qī yā
qī méng
qī yǐn
qī jūn
qī màn
qī kuáng
qī piàn
qī shàng
qī mèi
qī shì
qī hū
qī xīn
qī lán
qī dài
qī guǐ
qī wū
qī biàn
qī nòng
qī dù
qī miè
qī méng
qī miè
qī yí
qī dào
mù líng
huáng líng
jīn líng
huáng líng
qī líng
jí líng
bǎi líng
kuà líng
diāo líng
qīng líng
xú líng
jiǔ líng
xìn líng
bài líng
mào líng
jiā líng
zhāo líng
kūn líng
dān líng
xiàn líng
dìng líng
běi líng
sī líng
bái líng
yuán líng
bào líng
xiào líng
píng líng
xī líng
wǔ líng
píng líng
pō líng
bà líng
yù líng
fù líng
qiáo líng
tì líng
yuán líng
chéng líng
qǐn líng
fáng líng
tuí líng
qī líng
chūn líng
yīn líng
sōng líng
zhǎng líng
qiū líng
mǎ líng
jīng líng
jī líng
yīn líng
èr líng
ān líng
yáng líng
qú líng
xiǎn líng
cháo líng
míng líng
píng líng
yú líng
què líng
lù líng
qiū líng
liù líng
shān líng
hàn líng
tāng líng
guì líng
yáo líng
huài líng
tuí líng
hǎi líng
qīng líng
shuāi líng
dōng líng
fén líng
guǎng líng
dà líng
nèi líng
nán líng
xiāo líng
shàng líng
gǔ líng
gāo líng
líng líng
zǐ líng
pí líng
qián líng
bà líng
gān líng
wēi líng
tài líng
bā líng
fēng líng
téng líng
gāng líng
xiáo líng
zhū líng
qīn líng
xiāng líng
shǎo líng
lú líng
shǒu líng
yí líng
kuí líng
hē líng
shòu líng
chóng líng
yán líng
tóng líng
yán líng
lì líng
xié líng
zhōng líng
yè líng
jiāo líng
péi líng
dù líng
欺陵qī líng
(1) 欺压;凌辱
.例欺陵属员英bully and humilate⒈ 同“欺凌”。
引唐韩愈《送穷文》:“子迁南荒,热烁湿蒸,我非其乡,百鬼欺陵。”
《明史·云南土司传三·缅甸》:“乞命以职,赐冠服、印章,庶免欺陵。”
清林则徐《严禁中外商民贩卖鸦片烟示》:“惟当专心向内,则外侮自不能欺陵。”
蒋光慈《少年飘泊者》:“受尽了风雨的欺陵,忍足了人们的讥笑。”
欺压侮辱。如:「我们要联合起来,抵御外来的欺陵。」也作「欺凌」。
欺qī(1)(动)欺骗:自~~人|童叟无~。(2)(动)欺负:仗势~人|~人太甚。
陵读音:líng陵líng(1)(名)丘陵:~谷变迁。(2)(名)陵墓:中山~|十三~|谒~。